Editor: Sakura Trang
Nửa năm này đối với hai người Phùng Lạc mà nói có thể là một đoạn ngọt ngào ân ái, nhưng đối với Mạc Ưu cùng Phong Tiêu Nhiên mà nói, là thời gian thật khó qua.
“Bệ hạ, Nhị hoàng tử đòi gặp người một mực khóc nháo, bà vú dụ dỗ ngủ hơn nửa canh giờ, còn không chịu an nghỉ, thái tử cũng không chịu ngủ.”
Trong Phi Long điện, Phong Tiêu Nhiên tĩnh tọa mép giường giúp người trên giường xoa bóp cánh tay, theo cách nói của Liễu Minh Nguyên chính là phải thường xuyên chuyển động một chút cánh tay chân, nếu không chờ lúc tỉnh lại liền không có cách nào hoạt động linh hoạt.. A Lâm bưng chậu đồng hầu hạ một bên, Lâm Đống đi tới tiến tới bên tai y nhẹ nhàng nói.
“Không sao, mang bọn chúng đến đây đi. Bọn chúng cũng mấy ngày không gặp phụ hậu rồi, nên tới thỉnh an.”
Phong Tiêu Nhiên dửng dưng một tiếng, động tác trên tay cũng không dừng lại. Ánh mắt rơi vào trên mặt anh tuấn như trước của người nọ, lông mày như núi xanh, lông mi như cánh bướm, sống mũi cao, môi mỏng đường viền rõ ràng, Ưu Nhi của y cho dù là ngủ, cũng vẫn đẹp nhiếp hồn phách người khác như vậy.
“Bọn nhỏ muốn đi qua, ngươi còn chỉ lo tránh lười, cũng nên tỉnh lại đứng lên hoạt động một chút nữa, luôn nằm ngươi không chê xương đau?”
Vỗ nhè nhẹ một cái gương mặt không chút huyết sắc của hắn nhỏ giọng lẩm bẩm, lời nghe là oán trách, giọng nhưng tràn đầy quyến luyến cùng cưng chìu. A Lâm gặp nhiều y như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-mach-mach-tinh-nay-mai-mai/1320419/quyen-5-chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.