Thời gian chờ đợi anh trả lời dài như một năm ròng.
Châu Túc Tấn đi thẳng vào vấn đề: "Không có dự định gì cả."
Lúc này đầu óc của Vệ Lai mới chậm chạp hoạt động, trong thời gian ngắn không hiểu được ý anh: "Anh có ý gì?"
"Anh còn bận rất nhiều chuyện, không có thời gian để ý đến Công nghiệp Bách Đa, em cứ đối mặt với Triệu Liên Thần, phía sau có Khôn Thần chống lưng cho em, em thử tự giải quyết xem."
Vệ Lai: "À."
Giọng nói cực nhỏ, nhỏ đến mức chỉ có chính cô mới có thể nghe thấy.
Triệu Liên Thần đã đánh giá sức nặng của mình trong lòng Châu Túc Tấn quá cao, còn cho rằng anh sẽ dùng siêu thị của cô làm quân cờ để đối phó với hắn ta, nhưng lại không biết rằng Châu Túc Tấn căn bản không đặt hắn ta vào mắt,,chỉ chờ hắn ta chủ động mò đến cửa, nếu hắn ta không tìm đến, thì anh cũng lười chẳng muốn quan tâm.
Cô cũng đã đánh giá quá cao sức nặng của mình trong lòng Châu Túc Tấn, cho rằng anh ít nhiều cũng sẽ quan tâm đến sự hợp tác giữa Siêu thị Vệ Lai và Công nghiệp Bách Đa.
“Vệ Lai?” Châu Túc Tấn đợi hồi lâu, nhưng phía bên cô lại không có âm thanh nào.
"Vẫn đang nghe. Cảm ơn."
Lời nói ra miệng cũng không biết tại sao lại kèm hai chữ ‘cảm ơn’ này.
Châu Túc Tấn nghe được trong giọng nói của cô có gì đó không bình thường: "Có phải em đang không vui hay không?"
"Không phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-ve-lai/3395076/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.