Hôm nay tài xế chở Vệ Hoa Thiên tới, Vệ Lai ngồi ghế sau với ba.
Vừa lên xe, Vệ Lai đã ngáp một cái.
Vệ Hoa Thiên đau lòng nói: "Mấy ngày nay mệt lắm phải không, ngủ một giấc đi, vê đến nhà ba gọi con dậy."
Vệ Lai lắc đầu, "Không mệt ạ, chỉ là đồng hồ sinh học hơi loạn thôi."
Đến Bắc Kinh, đột nhiên có thêm một người bạn trai phiên bản giới hạn, nghĩ thế nào cũng ngủ không ngon.
Cô tựa vào vai ba, vô thức nghĩ đến chuyện ngủ quên trên vai Châu Túc Tấn vào tối qua.
"Ngày mai ba có việc, một mình con đến gặp nhà thiết kế được không?"
"Ba không cần đi cùng đâu." Vệ Lai nói đùa, "Ba xem con như mới lên mẫu giáo vậy, ba không đi thì con cũng không đi sao."
Vệ Hoa Thiên trong lòng chua xót, ông khẽ cười nhưng không đáp.
Đôi khi ông cảm thấy con gái ngày càng xa cách mình, cảm giác đó rất khó diễn tả thành lời.
Một tuần tiếp theo, Vệ Lai vô cùng bận rộn.
Chuỗi siêu thị có tổng cộng mười lăm cửa hàng, mỗi cửa hàng đều có diện tích khác nhau, cách bài trí và sở thích của người tiêu dùng cũng vậy, cô giới thiệu cho nhà thiết kế về tình hình của từng cửa hàng một, đồng thời mô tả hiệu quả thiết kế mà cô mong muốn một cách chi tiết nhất có thể.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-ve-lai/3395032/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.