Ánh nắng dịu dàng len lỏi qua cửa sổ, làm sáng bừng không gian tĩnh lặng trong phòng. 
Tống Trì từ từ mở mắt, cảm nhận hơi ấm lạ lẫm bao quanh. Anh khẽ nhúc nhích, chợt nhận ra anh đang ôm chặt Thanh Thanh, người còn đang say giấc. 
Mặt anh bỗng nóng bừng, một cảm giác bối rối lan tỏa trong lồng ngực. 
'Em ấy sẽ nghĩ gì về mình bây giờ?' 
Anh tự hỏi, lòng dấy lên chút lo lắng. 
Gương mặt Thanh Thanh lúc này thật bình yên, không còn nét lạnh lùng thường thấy. 
Đột nhiên, anh có chút không nỡ buông tay, bởi vòng tay ấm áp và sự gần gũi này khiến anh cảm thấy an tâm lạ thường, như thể những bộn bề trong cuộc sống bỗng chốc tan biến. 
Tống Trì khẽ mỉm cười, không biết anh có nên đánh thức Thanh Thanh hay không. Chỉ cần ở bên cạnh cô, anh đã thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều. 
Nhưng ngay lúc ấy, Thanh Thanh cũng từ từ mở mắt, nhìn thẳng vào anh với một nụ cười đầy ẩn ý. 
"Có thoải mái không?" 
Thanh Thanh hỏi, giọng điệu trêu chọc khiến Tống Trì càng thêm bối rối. 
Tim anh đập nhanh hơn, cảm giác ngượng ngùng khiến anh lúng túng, nhưng anh vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh. 
"Em... sao lại nằm đây?" 
Anh hỏi, giọng có phần run rẩy, từng từ như nghẹn lại trong cổ họng. 
Thanh Thanh không chỉ đơn thuần trả lời mà còn kéo anh lại gần hơn, không cho anh có cơ hội thoát ra. Khoảng cách giữa họ ngắn lại, hơi ấm từ cơ thể 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-thanh-xuan/3738141/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.