Lần thứ hai nhìn thấy Hàn Dĩnh, đã là một tuần sau, gặp cô ta là một mình Sở Dịch.
Hàn huyên vài câu để cho cô ta ở trên ghế sa lon ngồi xuống, Sở Dịch hỏi, “Lần này tìm được cái gì?”
Lần này Hàn Dĩnh mang tới là một gương hóa trang lớn chừng bằng một bàn tay, viên được chạm trổ hoa văn, một mặt còn được khắc hai chữ Y.H, Sở Dịch nhìn một chút, đem đồ nhét vào trong túi, nói với Hàn Dĩnh: “Cảm ơn.”
Hàn Dĩnh liếc mắt nhìn cậu, ánh mắt liền lướt qua cậu nhìn lên hướng lầu hai, vào lúc này là tám giờ, Sở Dịch lập tức hiểu rõ, “Ngài Tần lúc này theo thói quen sẽ xem tin tức, không thích bị người khác quấy rầy, tôi thay mặt nhận không được sao?”
Hàn Dĩnh nở nụ cười, uống một hớp trà, “Đương nhiên là được.”
Đồ vật đã lưu lại, mà Hàn Dĩnh vẫn như cũ ngồi ở chỗ, một điểm ý tứ phải rời đi cũng không có.
Tuy rằng với nàng nửa điểm nể mặt mũi cũng không muốn cho, nhưng Sở Dịch đến cùng cũng không có đuổi khách, ánh mắt nhìn cô ta một lát, nói: “Cô là ngày hôm nay mới từ L thị trở về?”
Hàn Dĩnh cắn môi, “Cậu biết, gần đây ba để tôi phụ trách một ít công việc của công ty.”
Nói xong ánh mắt liền như có như không hướng trên lầu, Sở Dịch chỉ coi như không thấy, nói: “Kỳ thực cũng tốt, như vậy cô vừa vặn có thời gian bồi mẹ. Đúng rồi, mẹ cô bây giờ đã về S thành ở rồi sao?”
Hàn Dĩnh ánh mắt hơi ngưng lại, vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-tan-thuc/1818925/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.