Liếc mắt nhìn thời gian, đã qua năm giờ chiều, Tần Hữu đi tới trước cửa sổ, quen tay mà nhanh chóng nhấn dãy mười một số.
Đóng phim không phải là việc 9h đi 5h về, vốn không hi vọng lúc này Sở Dịch có thể chính mình nghe điện thoại, mà giai điệu R&B vang lên được hai câu, cuộc gọi được nhận, bên trong truyền đến giọng nói phấn chấn bồng bột của Sở Dịch: “Alo, cho hỏi ai vậy?”
Biết rõ rồi còn hỏi, Tần Hữu nghiêm túc nói: “Tôi muốn hỏi thăm người trên mạng vì chờ đợi tôi một chút mà chảy máu tới mức mất mạng.”
Rất nhanh, hắn nghe thấy Sở Dịch cười, sau đó âm thanh trong điện thoại liền yên tĩnh lại.
Sở Dịch như là che điện thoại, nói với người bên cạnh: “Được tôi lập tức tới ngay.”
Trầm mặc vài giây, âm thanh bên kia liền triệt để yên tĩnh lại, Tần Hữu lúc này mới nghe thấy giọng nói đè thấp đến cơ hồ không nghe được, nói với hắn: “Người đó đã ngã xuống, muốn chú Tần tới hôn một chút mới có thể đứng lên được.”
Khóe miệng Tần Hữu giật một cái, thản nhiên nói: “Để chú Tần của hắn hôn một cái, hắn tối nay lẫn ngày mai cũng đừng mong đứng lên.”
Sở Dịch ảo não mà thở dài một hơi, không kiềm được, khóc chít chít nói: “Tần Hữu, chú thay đổi, chú trước đây không phải như thế…”
Phía bên ngoài cửa sổ là bầu trời âm trầm sắp mưa của S thành, mà Tần Hữu giống như có thể nhìn thấy ngàn dặm bên kia là ánh nắng chiều kiều diễm tráng lê.
Trong mắt hắn toát lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-tan-thuc/1818917/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.