Tài xế một đường chạy nhanh như chớp ra ngoại thành, Sở Dịch kéo cửa sổ xe xuống, quay đầu liếc nhìn Tần Hữu: “Chúng ta đang đi đâu đây?”
Tần Hữu không trả lời, giống như ngọn núi, bất động ngồi ở đó, lông mày rậm nhíu lại, ánh mắt thâm trầm chăm chăm nhìn về phía trước, khóe môi căng thẳng, hiện lên tâm tình căng thẳng không muốn nói chuyện của hắn.
Đã lâu không thấy, không biết có phải là ảo giác hay không, Sở Dịch cảm thấy khí thế ngột ngạt uy nghiêm như bề trên trên người Tần Hữu ngày càng sâu.
Sở Dịch đưa ánh mắt nhìn ra bên ngoài, đôi mắt đen kịt, nhưng cậu đại khái đoán được, Tần Hữu vì sao lại như vậy.
Vì vậy khi lần thứ hai quay lại trong xe, nỗ lực câu ra một nụ cười: “Sao chú biết tôi đang ở bệnh viện.”
Tần Hữu vẫn không lên tiếng, hai hàng lông mày giống như dao cắt, đôi mắt thâm trầm ác liệt mang theo gió lạnh quét tới.
Sở Dịch: “…”
Sợ không được để ý tới, trong mắt là gò má hoàn mỹ không tỳ vết cùng đường cằm tuấn mỹ của Tần Hữu.
Mỗi một độ cong đều hoàn mỹ tới mức khiến trái tim lỡ nhịp, hơn nữa….
Một! Khuôn Mặt! Đẹp đến mức muốn chảy máu mũi!
Sở Dịch vốn nghĩ có một số việc cậu cần phải giải thích rõ ràng với Tần Hữu, nhưng lúc này lại không thể để ý tới.
Lâu ngày gặp lại, cậu đối với người này chưa từng thuyên giảm.
Lúc gặp mặt, lại cùng ở bên trong một không gian nhỏ hẹp, cậu đối với hắn say mê cuồng nhiệt, ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-tan-thuc/1818909/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.