Thời điểm về tới nhà cũng là bốn giờ chiều, Sở Dịch ngồi trên xe, mắt nhìn thấy ngôi biệt thự quen thuộc, cậu thấy hai chiếc xe việt dã đang đỗ trước cửa, thoạt nhìn giống hai chiếc việt dã trong lần biến mất hai ngày trước của Tần Hữu.
Một cơn mưa lớn mới vừa ngớt, Sở Dịch không để trợ lý lái xe vào trong, vội vàng nói với hắn mấy câu, bản thân cầm theo túi du lịch xuống xe, nhanh chân chạy về cửa biệt thự.
Vừa đi vào sân trước, xa xa liền thấy Tần Hữu mang theo trợ lý cùng mấy người đàn ông mặc âu phục cao lớn đang đi qua cổng vòm đi về hướng cậu.
Sở Dịch nghênh đón, tầm mắt hai người giao nhau, thần sắc đều có một khắc ngưng lại.
Sở Dịch tim đập càng thêm kịch liệt, dù sao chia tay lần trước, hai người bọn họ đều chưa nói xong, qua một tuần gặp lại, thật giống như mọi chuyện vẫn bình thường, cũng có gì khác khác.
Đôi mắt đen kịt thanh lãnh nhìn cậu, ánh mắt giống như có đôi chút ngạc nhiên.
Bọn họ càng đi càng tới gần nhau, trong đôi mắt đen nhánh từ từ cuồn cuộn lên lớp sương mù dày, trong đó bao hàm những cảm xúc không thể nói rõ thành lời.
Mãi cho đến khi đi tới trước mặt cậu, Tần Hữu mới mở miệng: “Về rồi!”
Sau đó đánh mắt với mấy người bên người, vị trợ lý hiểu ý mang người đi ra ngoài trước.
Mãi cho đến khi mọi người đều đã ra ngoài, Sở Dịch gật đầu: “Mới vừa xuống máy bay.”
Nhìn thấy Tần Hữu bình yên vô sự xuất hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-tan-thuc/1818903/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.