Bảy giờ mười ba sáng...
Bên ngoài trời âm u không có một chút nắng, không khí lạnh lẽo với những đám mây dày đặc khiến cả bầu trời tối đen.
Trong căn phòng yên tĩnh, chỉ nghe tiếng hít thở đều của cô gái đang nằm trên giường.
Trương Tuệ An vẫn đang ngủ bỗng nhiên tiếng đồng hồ báo thức chói tai vang lên làm phá vỡ sự tĩnh lặng.
Trên giường, cô mơ mơ màng màng tỉnh dậy, nhìn căn phòng tối thui liền nhíu mày.
Chẳng phải cô đặt báo thức bảy giờ sao?
Mắc gì trời còn tối đen mà nó đã kêu rồi? chẳng lẽ cô cài lộn ba giờ sáng hử ?
Cô cau mày, bực bội duỗi tay tìm kiếm điện thoại của mình. Tìm thấy điện thoại cô mở màn hình lên, ánh sáng hắt vào khiến cô bị chói mà nheo mắt lại.
Bảy giờ mười lăm phút ???
Quát đờ phắc ?
Trương Tuệ An tỉnh táo bật người ngồi dậy mở to mắt nhìn kỹ một lần nữa.
“Quả thật là đúng bảy giờ mười lăm nhưng mà sao trời vẫn đen như ba giờ vậy?”
Nhưng mà mặc kệ nó đi, cô từ trên giường uể oải vươn vai, đợi cho bản thân tỉnh táo một lúc cô mới lười biếng từ trên giường đứng dậy xỏ chân vào đôi dép lông mềm mại của mình.
Cô sắp xếp chiếc giường của mình cho gọn gàng, ngăn nắp. Hôm nay là lần đầu cô dậy trễ hơn thường khi.
Cũng do tối qua, khi đợi Cấn Niên uống xong nước gừng lên phòng.
Lúc đầu vốn cô còn định sẽ đi ngủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-lai-anh-trang/3643473/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.