Giờ chỉ còn ba người, mẹ Cấn hừ lạnh đặt mạnh đũa xuống bàn hung hăng nói:
“Ăn xong rồi thì đến phòng khách nói chuyện với ta.”
Cấn Niên không trả lời nhưng ba Cấn thở dài khuyên ngăn:
“Thôi, bà về phòng nghỉ ngơi đi để đó cho tôi. Dù sao thì tôi với A Niên cũng là đàn ông. Nói chuyện với nhau sẽ dễ dàng hơn.”
Mẹ Cấn nhìn ông, từng lời nói lạnh lẽo phát ra:
“Được, ông dạy được thì ông dạy đi.”
Mẹ Cấn bỏ đi không nói thêm một lời nào nữa, ba Cấn mệt mỏi nhìn Cấn Niên lắc đầu:
“Chuyện ngày hôm nay quả thật là con sai thật rồi. Ba không bênh con cũng không muốn bênh con. Ba chỉ mong con ghi nhớ một điều con là người đã có vợ, dù con có yêu hay không yêu tiểu An cũng phải tôn trọng con bé. Không phải vì gia thế con bé mà do con bé đã thật lòng đối xử với gia đình mình rất tốt cũng như một lòng với con. Nếu con vẫn còn thích cái cô đó, con có thể đệ đơn ly hôn chứ tuyệt đối không được làm gì sai trái sau lưng vợ con. Kể cả mập mờ cũng không được, tiểu An nó hiền chịu nghe chịu hiểu, con phải cảm thấy may mắn khi có được con bé làm vợ. Chuyện ngày hôm nay, ba chỉ hy vọng con có thể nhìn nhận sai lầm của mình mà sửa đổi.”
Cấn Niên nhìn ba Cấn, im lặng như đang suy xét cẩn thận từng lời ông nói.
Ba Cấn đứng dậy khi bước qua anh, ông có hơi nán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-lai-anh-trang/3599766/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.