Khi xe của Cấn Niên dừng trước cửa công ty, tất cả nhân viên đều phải nín thở.
Cấn Niên cùng khí chất nam tính, lạnh lùng bước xuống đi thẳng về phía thang máy.
Tất cả mọi người đi qua đều cúi đầu chào anh nhưng đều bị anh làm ngơ.
Những người nhân viên của anh lâu như vậy bọn họ cũng nhận ra điều khác lạ.
«Ê mấy cô thấy hôm nay thấy hơi lạnh gáy không? Hay là chỉ có mình tôi bị?»
«Tôi cũng bị nhìn kiểu này chắc là cãi lộn với thiếu phu nhân rồi.»
«Bà có nhầm không sao tôi nghe đồn sếp có ánh trăng sáng đó. Phu nhân cũng chỉ là trên danh nghĩa thôi.»
«Người trong cuộc mới hiểu được bà ơi, sống chung lâu như vậy chả lẽ không rung động sao?»
«Haizzz, thiếu phu nhân vừa đẹp vừa hiền như vậy. Nếu thật sự sếp bỏ lỡ thì uổng phí quá.»
«Đàn ông ai mà qua được ải ánh trăng sáng chứ.»
Cấn Niên ngồi trên phòng làm việc của mình nhưng mà anh chẳng thể nào tập trung được.
Anh cảm thấy khi nãy thái độ của mình quả thật là sai. Cô nói rất đúng anh là gì mà quản chuyện của cô.
Nhưng khi đó thấy cô bước xuống xe của người đàn ông lạ, đó cũng là lần đầu tiên anh cảm thấy khó chịu.
Từ lúc quen Tấn Khuê tới lúc chia tay anh cũng chưa từng trải qua cảm xúc như vậy.
Mặc dù Tần Khuê chẳng phải loại con gái đàng hoàng gì, suốt ngày cứ đu theo chân mấy thằng đàn ông.
Anh quen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-lai-anh-trang/3599759/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.