Sáng sớm hôm nay khi cô vừa mới thức dậy, ngồi trên giường mặt mày đều bơ phờ.
Trương Tuệ An ngồi trên giường một lúc lâu để tỉnh táo mới bước xuống giường.
Cô theo thói quen thường ngày của mình mà đi đến bên cửa sổ vén màn ra.
Bên ngoài bầu trời âm u xám xịt, mây đen kéo đến. Trương Tuệ An nhìn thấy thời tiết hôm nay cũng khiến cô cảm thấy lười biếng.
Nhưng nghĩ đến Cấn Gia có thể cho người đến rước cô bất cứ lúc nào, cô liền mở tủ đồ lấy quần áo đi tắm.
Lúc cô xuống nhà đã thấy Trương Hách đang ngồi ngay ngắn trên sô pha đọc báo.
Dường như nhìn cảnh này cô lại nhớ đến tình tiết ở trong sách. Trương Hách là một người cực kỳ cực kỳ cuồng em gái.
Từ bé khi nguyên chủ vừa mới được sinh ra Trương Hách đã rất nâng niu cô, bảo vệ cô em gái duy nhất của mình.
Đến cả bị một con muỗi cắn hay cô chạy giỡn bị té trầy chân cũng có thể làm cho ba Trương và Trương Hách đau lòng.
Tự nhiên, Trương Tuệ An có chút tủi thân. Cô cũng ước có một người anh trai như vậy nhưng mà cô lại là đứa con gái duy nhất trong nhà.
Trương Hách đang đọc báo cũng cảm thấy dường như có một ánh mắt đang nhìn mình chằm chằm cũng nhìn lên.
Nhìn thấy cô Trương Hách cười dịu dàng, giọng điệu đùa bỡn:
"Sao thế? Cô em gái yêu quý của anh sao em lại dậy sớm thế hả?"
Trương Tuệ An cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-gui-lai-anh-trang/3599751/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.