Diệp Tân vừa cảm thấy không có gì cản nổi họ, rất nhanh đã bị hiện thực vả vào mặt, có một bức tường chặn đường bọn họ.
Đây là một con ngõ chết, bên trong tối đen như mực có hơi bẩn thỉu, còn có hai cái thùng rác lớn ở trong, ngõ nhỏ không dài, đi đến cuối là đường cùng, không có lối ra. Hoàn cảnh không tốt chút nào nhưng rất nhiều người hâm mộ đuổi theo phía sau. Lăng Phong do dự không quá ba giây rồi kéo Diệp Tân vào chỗ sâu nhất trong hẻm-- đó là cửa sau của một cửa hàng nào đó, hai bên cửa có mấy viên gạch, có thể che chắn cho hai người.
Khi cả hai bước đến đó, xung quanh thi thoảng có tiếng kêu của một hai chú mèo. Ngoài ngõ nhỏ cũng truyền đến tiếng bước chân. Diệp Tân đột nhiên nảy ra ý tưởng, cậu ngồi xổm xuống, mang đồ ăn vặt Lăng Phong mua cho cậu ra.
"Sao lại không thấy ai? Rõ ràng tui vừa thấy họ chạy về bên này?"
"Nam thần chạy vào con ngõ này à?"
"Không đâu, nơi này bẩn thỉu như vậy, sao nam thần chạy vào đây được?"
"Chưa chắc, chúng ta cứ vào thử xem."
"Trời, thối quá..."
"Bà sợ cái gì chứ, chúng ta là người thế nào bà nghĩ lại đi, nếu chúng ta được nam thần ký tên và chụp ảnh cùng."
"AAAA! Bà nói đúng! Đi thôi!"
"Meo meo!" Mấy cô nhóc học sinh vừa định bước vào con ngõ nhỏ tối tăm thì ở trong truyền ra vài tiếng mèo kêu, các cô vẫn chưa từ bỏ ý định, khi mở đèn pin điện thoại lên chỉ thấy mấy chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-cua-dong-vat/1062565/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.