Về đến nhà, Khương Nhu nhắn wechat cho Lý Tầm. “Khi nào có thời gian gọi điện thoại lại cho tôi, có việc muốn nói với cậu.”
Gửi tin nhắn đi, cô bần thần nhìn chồng thư. Cô thề là cô không có ý đọc trộm, nhưng cô không kiềm được cơn tò mò nhìn xem địa chỉ gửi đi đâu. Cô phát hiện tất cả thư đều gửi đến địa chỉ trong thị trấn này?
Không lẽ… chúng được gửi đến người anh thích? Cô gái anh thích cũng ở thị trấn này? Gần như vậy sao không nói trực tiếp mà viết thư? Chuyện thế này cũng chỉ Lý Tầm mới làm được.
Vậy là Lý Tầm đến thị trấn nhỏ này cũng vì cô gái ấy? Tâm trạng Khương Nhu lại sa sút. Cô bắt đầu uể oải tra tìm địa chỉ kia, không tìm được trên bản đồ, thảo nào toàn bộ đều bị hoàn về. Sao anh lại phạm sai lầm như vậy?
Khương Nhu không nghĩ ra, tiếp tục tìm kiếm, phát hiện anh ghi số nhà sai, ví dụ khu A thì toàn bộ là số lẻ, địa chỉ anh gửi lại viết tất cả khu A làn122, 124… đều là số chẵn, khu B toàn số chẵn thì anh lại ghi địa chỉ là số lẻ, 121, 123…
Chẳng lẽ anh nhầm khu AB? Khương Nhu nghĩ thế nào cũng không ra. Cho dù là nhầm thì người anh thích còn có thể ở rộng khắp cả khu? Anh thích nhiều người như vậy hay là người anh thích có vô số nhà? Khương Nhu cảm thấy mình như rơi vào ngõ cụt, cáu điên.
“Khương Nhu, hôm nay con không ăn tối phải không?” Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-cua-anh-hoi-ngo-tinh-yeu-trong-phong-nha/2744922/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.