Nguyễn Anh đang phiền muộn vì không tìm được lí do cùng Tần thái hậu xuất cung, lời này hỏi vừa đúng lúc, nàng mỉm cười, “lúc trước con không đồng ý là muốn ở bên cạnh cô cô, mà bây giờ cô cô có bệ hạ rồi, con cũng muốn ra ngoài chơi.” Dỗ dành đến mức Nghi phi vô cùng vui vẻ. 
  Nguyễn Anh nhếch môi, rất muốn cùng Nghi phi ra ngoài đi dạo, muốn nói lại không mở miệng được. 
  Vì Dư phi chính là ở trong ngự hoa viên trượt ngã mất đi đứa bé, Vĩnh Dương Đê sợ chuyện như thế lại xảy ra, luôn hạn chế việc đi lại của Nghi phi, thỉnh thoảng cho phép ra ngoài một chút, ngài ấy cũng cùng đi. Nếu không phải thái y nói cần ra ngoài đi dạo, thay đổi môi trường, như vậy tốt cho thai nhi, ngài ấy ước chừng ngay cả ra khỏi điện cũng không cho Nghi phi đi ra. 
  Cái miệng khép chặt của Nguyễn Anh hé mở, giả vờ quên đi việc này, kể chuyện lúc ở bên ngoài Lang Trạm chăm sóc nàng, liền chau mày lại, “không biết làm thế nào để đa tạ điện hạ?” 
  Nghi phi viết: Không cần khổ não, việc này chân thành là được. Trong lòng điện hạ sẽ không so đo chuyện này. 
  Nguyễn Anh nghe vậy cảm thấy rất kì lạ, cô cô vừa khen điện hạ, hiển nhiên điện hạ cũng xứng đáng với lời khen này, lại vừa bảo nàng cách xa điện hạ, thực sự mâu thuẫn. 
  “Vậy con lại tiếp tục suy nghĩ.” Nàng mỉm cười, nhìn xung quanh một lượt, phát hiện không thấy Lạc Anh, “Lạc Anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-bi-mat-cua-thai-tu/2938178/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.