Nguyễn Anh không như dự tính ban đầu, đứng ngẩn ra ở trên đất.   Lang Trạm ước chừng là lần đầu tiên thỏa hiệp, thần thái rất không tự nhiên, muốn ra vẻ tự cao tự đại của thái tử, lại muốn ra vẻ dịu dàng, trong lúc mâu thuẫn, ánh mắt nhìn về phía Nguyễn Anh có phần ý tứ hàm súc nói không rõ, làm cho Nguyễn Anh giật mình phản ứng lại, “thiếp cái gì cũng không nghe rõ.” Đẩy tay Lang Trạm ra đi về phía trước. 
  Lang Trạm: “… …” 
  Cũng không thể hoàn toàn trách Nguyễn Anh vô lễ, trước khi vào ngục lần đầu tiên, ấn tượng của nàng đối với Lang Trạm chỉ dừng lại trong sự miêu tả nghĩ thôi cũng thấy rùng mình của các cung nữ, cảm thấy chàng là một người bạo lực, nói một lời trái ý liền giết giết giết, sau khi vào ngục nàng và Lang Trạm có cơ hội tiếp xúc, ở chung thời gian dài, tuy luôn cảm thấy Lang Trạm vốn không phải không hợp tình người, trái lại vô cùng lương thiện biết chăm sóc người khác, nhưng hoàng uy khó đoán, lại nghĩ đến suy đoán vượt giới hạn vào lúc dùng bữa sáng của mình, nàng chỉ có thể giữ khoảng cách với Lang Trạm mới bảo toàn được sinh mệnh. 
  Lang Trạm nào có nghĩ đến những việc này, vừa đi theo lên, từng mảng mây đen kéo đến kèm theo tiếng sấm nuốt chửng cả đường chân trời, tiếng sấm gầm lên dồn dập, bầu trời hoàn toàn biến đổi, từng hạt mưa lớn đổ ào xuống đám đông, lách tách rơi xuống trên đất. 
  Đầu vai Nguyễn Anh rất nhanh liền ướt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-bi-mat-cua-thai-tu/2938171/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.