Nguyễn Anh chịu thiệt, một câu cũng không nói ra được. Lẽ nào trong tẩm điện ở Đông cung, điện hạ cũng bảo Lạc Anh hát, vậy ... ... điện hạ có tâm tư gì? 
   
Nàng suy nghĩ không thông suốt, dứt khoát không nghĩ nữa, đưa mắt lên nhìn Lang Trạm lắc đầu. Lang Trạm trong lòng biết nàng không nói thật, ngược lại cũng không cưỡng ép nàng, bảo nàng đi tìm Nghi phi để nói chuyện, tự mình đi tìm Vĩnh Dương Đế. 
   
Cuộc sống của Nghi phi gần đây rất thoải mái, xuống giường đi một bước cũng có một đoàn cung nữ đi theo hầu hạ, khuôn mặt cũng tròn trịa không ít, Nguyễn Anh thấy vậy trong lòng vui mừng, nói chuyện với người không ngừng, nói đến chuyện Lạc Anh thị tẩm, còn sợ Nghi phi không vui. 
   
Nghi phi cưng chiều chọc chọc vào mũi nàng, kéo tay nàng qua viết: Cô cô không phải là người đố kị, nàng ta là cô nương nhỏ cũng không dễ dàng gì, sau này có lẽ phải sống hòa thuận với nàng ta. 
   
Nguyễn Anh trong lòng nghĩ cũng phải, cô cô vốn không phải là lòng dạ hẹp hòi, nếu không thì hậu cung nhiều nữ nhân như thế, từng người từng người đều tức giận, cuộc sống này cũng không qua nổi, liền nghe theo vâng một tiếng, sau đó lại nhớ đến Liễu Âm, do dự mấy lần vẫn không dám mở miệng, nam nhân này ở trước mặt cô cô không thể nhắc đến được, nói ra sẽ gây thêm phiền nhiễu. 
   
Hai người ở cạnh nhau tầm nửa tiếng đồng hồ, Nghi phi tiễn Nguyễn Anh ra khỏi tẩm điện, Lang Trạm đã đứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tinh-bi-mat-cua-thai-tu/148616/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.