Di động Cố Xuyên đặt ở trên bàn liên tục rung rung không ngừng, Thẩm Tích thật sự không thể nhịn được nữa, đứng lên hung hăng ném di động vào người Cố Xuyên, “Anh TM nghe điện thoại ngay cho ông đây! Vang lên nửa giờ rồi có để cho người ta ngủ hay không! !”.
“Em xem xem là ai gọi tới ?” Cố Xuyên nghiêng nghiêng mặt, bày ra mặt lạnh.
Thẩm Tích cầm di động, trên màn hình là nick name đáng yêu “Tiểu Điền Điền” .
“Tiểu Điền Điền.” Thẩm Tích báo cáo sự thật.
“Muốn nhận em nhận đi, anh không nghe.” Cố Xuyên tiếp tục ngạo kiều.
Thẩm Tích thở dài, ấn xuống nút kết nối, “Hi ~ tiểu Điền Điền ~” .
“Tiểu Xuyên Xuyên! !” Đầu kia giọng điệu ngọt ngấy đáng yêu, “A men, không phải thanh âm của tiểu Xuyên Xuyên, người nào nghe hãy xưng tên ra! !” Giọng nói nháy mắt tràn ngập sát khí.
Thẩm Tích yên lặng nhìn thoáng qua Cố Xuyên, “Tôi là Thẩm Tích.” .
“Tiểu Xuyên Xuyên đâu! Cậu lừa bán anh ta đi đâu rồi ! ! ! Cậu có biết anh ta là anh cậu hay không! Mau mau trả về!”
Thật muốn ném điện thoại di động! Thẩm Tích hít sâu một hơi, “Chị cũng nói anh ta là anh tôi, sao tôi có thể lừa bán anh ta chứ? Muốn bán cũng là anh ta bán tôi a!” .
Hình như có cái gì đó kỳ quái lẫn vào? ?
“Bởi vì anh ta là tiểu Xuyên Xuyên!” .
Được rồi, lý do này hết sức đầy đủ, người trên thế giới cũng biết Cố Xuyên là hàng không đáng tin.
“Mau gọi anh ta ra đi! Bà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tien-la-benh-tri-duoc/189597/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.