Bước lên lầu, hắn liền nhìn vào tẩu thuốc mà Từ lão đang cầm trong tay. Lão đang ngồi trên chiếc ghế gỗ kiểu cũ “ xoạch xoạch “ hút thuốc, khuôn mặt sớm đã mất đi vẻ lạnh băng vừa rồi.
- Tiểu Tăng, ngồi đi!
Từ lão cầm cái tẩu chỉ vào chiếc sô pha bên cạnh.
Tăng Nghị đem tài liệu bỏ lên trên bàn trước mặt Từ lão, và sau đó ngồi lên chiếc ghế sô pha và nói:
- Từ lão, ngài tìm tôi có việc gì?
Từ lão gật gật đầu và hỏi:
- Cậu biết buổi sáng tôi đi làm gì không?
Tăng Nghị liền cười và bảo:
- Việc này thì làm sao tôi biết được chứ, vẫn phải nhờ Từ lão nói rõ!
Từ lão đem tẩu thuốc bỏ lên cái bàn nhỏ bên cạnh, nói:
- Hiện giờ hoạt động đã kết thúc, theo kế hoạch đã định, hôm nay là phải trở về thủ đô, nhưng lão Chung đang bệnh nặng, không cử động được, nên việc trở về phải dời lại.
- Sáng hôm nay, vài lão già trong nhóm, họp thành một đám đi đến Ngọc Long Sơn thăm lão Chung.
Đầu mày Tăng Nghị hơi nhướng lên. Việc Chung lão mắc bệnh, Vi Hướng Nam đã nhắc cho hắn biết, nhưng Tăng Nghị trước sau cảm thấy việc này không đáng tin, thuộc loại tin đồn. Dù sao lúc đoàn cán bộ lão thành rời khỏi Vinh Thành, Chung lão chỉ bị một cơn cảm mạo nhẹ thôi. Tỉnh Nam Giang có nhiều thầy thuốc bảo vệ sức khỏe như thế, hơn nữa trung ương cũng phái xuống một tổ chữa bệnh, chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423453/chuong-363-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.