Đổng Lực Dương lúc này bước nhanh tới, lắc lư cái thân hình to béo hướng tới phía Tăng Nghị.
- Chú em Tăng!
Đổng Lực Dương thở dốc nói:
- Cậu có thể giúp tôi một chuyện không?
Tăng Nghị mỉm cười, trong lòng đoán được Đổng Lực Dương tính toán điều gì. Hắn nói:
- Đổng Tổng, ngài đừng đánh giá cao tôi quá, tôi chỉ là một vị Chủ nhiệm nhỏ của ban quản lí thôi. Người nhỏ lời nhẹ, chỉ sợ không thể giúp được những việc lớn lao đâu!
- Cậu xem cậu đi, tôi còn chưa mở miệng nữa, cậu đã dùng lời nói công kích ta rồi!
Đổng Lực Dương cười ha hả nói:
- Mặc kệ nói như thế nào đi nữa, nhà lưu niệm này là chúng ta quyên góp tiền mà xây dựng nên, không cần tỉnh Nam Giang phải bỏ một đồng tiền nào! Từ điểm đó, Đổng Lực Dương tôi đối với tỉnh Nam Giang kiến thiết công tác một cách minh mẫn, không có công cũng có khổ!
- Đổng Tổng, lúc trước đề nghị quyên góp, chính ngài là người chủ động đề ra!
Tăng Nghị không hiểu được những lời kêu khổ của Đổng Lực Dương, y nói:
- Huống chi những lời nói này nói với tôi cũng vô dụng!
Đỗng Lực Dương liền nắm lấy cánh tay của Tăng Nghị cười nói:
- Người anh em Tăng, người anh em tốt của tôi! Bức tượng Phật như Kiều lão, tôi còn không có hy vọng lay động. Cậu xem có nên mời Chủ nhiệm Mạnh đến công trường kiểm tra công tác không?
Hôm nay nhìn thấy Mạnh Quần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423402/chuong-345-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.