Băng Hàn Bách nhìn Tăng Nghị, ánh mắt linh hoạt, sắc bén giờ lúc này cũng dịu đi nhiều:
- Về sau những chuyện như vậy, cậu hãy nói với tôi, không chỉ có nói, mà còn phải nói thật, phải giúp tôi, để Bí thư tỉnh ủy như tôi không bị mơ hồ, như vậy thực là có tội với người dân.
Tăng Nghị trước kia không tiếp xúc nhiều với Băng Hàn Bách, nhưng những lời hôm nay của Băng Hàn Bách khiến Tăng Nghị phải suy nghĩ. Tuy rằng trong lời nói của Băng Hàn Bách nhất định có ý ngầm, nhưng Tăng Nghị nhìn vào trong ánh mắt nóng rực ấy, cảm giác được đối phương thực sự có lòng với dân, có ý chí trở thành một lãnh đạo thật tốt.
Lời nói dối có thể lừa gạt người khác, nhưng ánh mắt cũng là không thể ngụy trang, Tăng Nghị tin tưởng vào cảm giác của chính mình.
- Bí thư Băng, có một câu: Y mạc như tân, nhân mạc như cố. Cho dù tôi không phải cấp dưới của ngài nhưng cũng là bạn bè, cũng từng học cùng trường với Băng Lăng. Ngài ở Nam Giang là tiền bối của tôi. Vãn bối giúp đỡ tiền bối chút việc, tận hết tâm sức cũng là nên làm mà!
Tăng Nghị từng câu, từng chữ đều nói rất chân thành.
Hay cho câu “nhân mạc như cố”
Băng Hàn Bách trong lòng có chút rung động, Tăng Nghị này còn thông minh hơn so với mình nghĩ, không những hiểu hết được ý tứ của mình, câu “ Nhân mạc như cố “ cũng đã biểu đạt chính xác thái độ của ông. Không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423361/chuong-333-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.