Thiệu Hải Ba nghĩ đi nghĩ lại, không thấy còn cách nào khác, liền nói:
- Tăng Nghị, em có suy nghĩ gì không?
- Ta hãy đi xem tình hình của bệnh nhân trước đã!
Tăng Nghị nói:
- Bây giờ thảo luận những việc này có vẻ hơi sớm, đợi sau khi nắm rõ tình hình, chúng ta thảo luận cụ thể cũng chưa muộn!
Thiệu Hải Ba nhìn sang Phan Bảo Tấn, xem xem Phan Bảo Tấn có ý kiến gì không.
Phan Bảo Tấn cũng gật đầu,nói:
- Thế thì đi xem bệnh nhân thế nào thôi!
Giờ ông cũng không có cách nào tốt hơn, đành đi xem bệnh nhân trước, nếu tình hình lạc quan, sẽ nghĩ cách khác, còn nếu tình hình không lạc quan, không còn cách nào chữa trị, thì sẽ nói rõ việc phân trách nhiệm chữa trị, nhằm tránh sau này có gì sai sót.
Bệnh tật đã làm cho mọi người đủ đau đầu rồi, giờ lại thêm cái “ Bệnh kiểu Tây” này, tỉnh Nam Giang lần này chắc sẽ gặp sóng gió, hơn nữa tình hình của “Bệnh kiểu Tây” này không phải là đơn giản.
Phan Bảo Tấn đứng dậy, những người khác cũng đứng dậy theo, tất cả cùng bước tới phòng của bệnh nhân người Mỹ kia.
Vương Bưu đi phía sau, nhìn theo bóng dáng của Tăng Nghị lòng đầy căm tức. Giám đốc sở Phan vẫn ở đây, mà cái tên Tăng Nghị này dám phát biểu lung tung, thật vô lý! Không những thế, Giám đốc sở Phan còn chấp nhận ý kiến của hắn, điều này làm cho Vương Bưu càng bực mình hơn.
Người phụ nữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423287/chuong-312-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.