Chương trước
Chương sau
Tăng Nghị từ trên xe bước xuống, Chánh văn phòng Uông đứng dưới lầu bước lên giơ hai tay:

- Phó chủ nhiệm Tăng, mừng anh đến đây.

Chánh văn phòng Uông ra đón với vẻ mặt cười rất nhiệt tình.

- Đã lâu không thấy, Chánh văn phòng Uông vẫn giữ được phong độ như trước kia.

Tăng Nghị cười chào hỏi, hắn lấy trong túi ra bao thuốc lá nói:

- Mỗi lần họp, phải làm phiền anh báo tin, thật phiền anh quá, mời anh một điếu.

- Nên thế, nên thế!

Chánh văn phòng Uông cũng khách sáo rút một điếu đốt, rồi nhanh đi trước dẫn đường. Ông ta đối với Tăng Nghị không dám thất lễ, mặc cho Phương Nam Quốc có rời khỏi tỉnh Nam Giang hay không, dù sao ông ta cũng chỉ là một Chánh văn phòng hội Trung y nho nhỏ, không thể nào đắc tội với Tăng Nghị, một Phó Chủ nhiệm đươc.

Tăng Nghị hỏi:

- Những người quản lý khác đều đến rồi sao?

Chánh văn phòng Uông gật gật đầu nói:

- Đã đến một nửa rồi, những người còn lại đang trên đường đến. Ngày hôm nay sẽ là ngày gặp gỡ đầu tiên của Giám đốc Phan sở cùng mọi người và những người quản lý.

Tăng Nghị cười cười, mọi người không xem trọng cũng không được. Nếu là hội nghị bình thường có thể lấy cớ không tham gia nhưng hôm nay không tham gia thì bị coi không tôn trọng Lãnh đạo. Cho dù tân Lãnh đạo Phan Bảo Tấn không nói gì nhưng trong lòng cũng muốn gây sự chú ý cho tân Lãnh đạo này.

Sở Y tế đang trống vị trí Giám đốc sở, rốt cuộc ba ngày trước cũng đã có kết quả cuối cùng. Lời đồn đại quả nhiên biến thành sự thật, Phan Bảo Tấn từ tỉnh Quân Sơn đến tỉnh Nam Giang đảm nhiệm chức Giám đốc sở Y tế, kiêm Cục trưởng quản lý Trung y, Viện trưởng viện nghiên cứu Trung y dược học. Mặt khác còn được phân công phụ trách cục bảo vệ sức khỏe cộng đồng.

Ở Sở Y tế có cục vô cùng quan trọng. Thứ nhất là Cụcc bảo vệ sức khỏe và thứ hai là Cục Trung y Cổ truyền. Đối với người đảm nhiệm hai chức vụ này đều là Lãnh đạo từ Phó Giám đốc sở trở lên. Nguyên nhân mà Cục Bảo vệ sức khỏe có vị trí cao, bởi vì nó có một tính đặc thù cực kỳ. Còn cục Trung y cổ truyền là vì chính sách mới ban hành của Quốc hội thì Trung y, Tây y đều phải xem trọng ngang nhau.

Tuy rằng lúc này Trung y không phổ biến bằng Tây y nhưng sự thành thạo trong tay nghề chiếm một vị trí quan trọng. Nó chính là nền tảng cơ bản nhất để thực hiện chính sách này.

Cho nên Cục Trung y rất được xem trọng, có thể có độc lập cao, thậm chí có thể lướt qua cả Sở Y tế trực tiếp bẩm báo lên trên. Phòng Tài vụ, phòng Nhân sự, phòng Hành chính đều có thể đơn độc thực hiện.

Phó Giám đốc sở Y tế Phan Bảo Tấn trong tay nắm giữ hai đơn vị quản lý, bao gồm Phó Giám đốc Sở cấp đơn vị và bộ máy lãnh đạo sở Y Tế. Dĩ nhiên thay thế cho vị trí Phùng Ngọc Cầm trước kia, trở thành nhân vật thứ hai.

Đi vào phòng họp, bên trong đã có bảy tám người vào trước, còn thiếu một nửa người nữa. Xem ra hôm nay mọi người không thể nào có mặt đông đủ rồi.

- Quản lý Tăng.

Có một người nhìn về phía Tăng Nghị lớn tiếng chào đón.

Tăng Nghị liền đi tới cười nói:

- Quản lý Trương, Quản lý Đổng, đã lâu không gặp.

- Quản lý Tăng biết tin gì chưa? Ngành Trung y tỉnh Nam Giang chúng ta có người mới lên nhận chức, là một người mà những người trong giới vô cùng khâm phục... đó chính là Giáo sư Phan Bảo Tấn.

Quản lý Trương lại nói:

- Hiện giờ nên gọi là Phó Giám đốc sở.

- Vừa mới biết đến.

Tăng Nghị gật đầu nói:

- Giáo sư Phan là một chuyên gia nổi tiếng về Trung y dược học trong nước. Lần này, ở tỉnh bổ nhiệm giáo sư Phan là Cục trưởng cục Trung y, là người đối với sự nghiệp Trung y vô cùng xem trọng, được tin tưởng vô cùng lớn có thể cải thiện được tình hình Trung y trong nước.

Vài vị Quản lý khác đều cười nhìn anh Quản lý trẻ Tăng Nghị này đang thể hiện bộ dáng của người Lãnh đạo. Hắn không giống như một tên nhóc con vừa mới chập chững biết về Trung y dược học, bọn họ nói:

- Quản lý Tăng đã thực hiện tốt nhiệm mà Giám đốc sở Phan giao, có thể đem những điều khó xử của chúng ta phản ánh lại với Giám đốc sở Phan rồi.

Tăng Nghị cười nói:

- Các vị Quản lý cũng đã làm việc cùng Giám đốc sở Phan rồi, thấy ngài lại trò chuyện cũng rất vui vẻ, có thân tình. Nếu có vấn đề gì các anh có thể phản ảnh trực tiếp lên Giám đốc sở Phan.

Những vị Quản lý này đều muốn nghiên cứu bệnh thương hàn ở tỉnh Nam Giang. Lần trước có mở ra cuộc thảo luận và nghiên cứu Trung y về bệnh này, bọn họ cũng có mời Tăng Nghị và Phan Bảo Tấn đến nhận xét một phen. Hai người này rất nhiệt tình đưa ra những ý kiến, kinh nghiệm của mình, vì vậy đối với Tăng Nghị giao tình cũng rất tốt.

Nhưng mọi người không ai ngờ được trong mấy tháng ngắn ngủi mà Phan Bảo Tấn liền trở thành người cầm lái cho nền Trung y tỉnh Nam Giang. May mắn lúc ấy được Tăng Nghị giới thiệu sơ qua, như vậy cũng có thể xem là quen biết với Tân Giám đốc sở.

Các vị Quản lý này cùng nói chuyện phiếm với Tăng Nghị. Một lát sau, Hoa Thái Đường cũng đến, thấy phía trước có nhiều người bao quanh nên cũng cố tiến vào bên trong. Gã nhìn thấy Tăng Nghị, ngay tức khắc sắc mặt biến đổi không tốt chỉ cúi gằm mặt xuống lãng tránh đi. Gã chỉ sợ Tăng Nghị phát hiện ra nên vội vàng bước lên hàng ghế trước ngồi.

Ở đây có không ít người nghe được chuyện Tăng Nghị đấu khẩu với Hoa Thái Đường vì chuyện em bé trong phòng khám. Hôm nay nhìn đến sắc mặt của Hoa Thái Đường, mới biết chuyện kia là có thật.

Các nhân viên lần lượt đến đông đủ, mọi người nhanh chóng không còn hàn huyên nữa, đều tiến vào ngồi đợi Phan Bảo Tấn đến.

Chỉ một lúc sau, gồm có Hội trưởng hội học thuật, Trưởng ban Thư ký đi xuống lầu nghênh đón nhóm quản lý thường vụ. Tăng Nghị kông phải là quản lý thường vụ nên cùng đợi với mọi người trong phòng chờ hội nghị.

Hai mươi phút sau, phòng hội nghị mở cửa lớn ra, chợt nghe âm thanh vang dội của hội trưởng:

- Các đồng chí, Giám đốc sở Phan đến gặp mặt mọi người, xin vỗ tay hoan nghênh!

Hội trường lập tức vang lên tiếng vỗ lớn, mọi người đang ngồi trên ghế đều đứng lên, nhiệt liệt vỗ tay hưởng ứng.

Phan Bảo Tấn hai tay hợp thành chữ thập, liên tục chắp tay cười nói:

- Mọi người tham gia nhiệt tình đông đủ thế này khiến tôi vô cùng cảm động, cảm ơn, xin cảm ơn!

Vừa nói, ông ta một bên là các lãnh đạo cùng đi, bước đến trước mặt Chủ tịch Đài.

Tăng Nghị chợt thấy trong đám người đó có một người rất quen mắt, điều này hắn không thể nào ngờ tới. Gã chính là vị lớp trưởng Vương Bưu, lần trước đến cuộc thảo luận và nghiên cứu về Trung y hắn cũng gặp qua

Một điều vô cùng giống nhau, khi vị trí Lãnh đạo có chút thay đổi, hầu hết các vị ấy sẽ mang cấp dưới mà mình tin tưởng đi theo bên mình, nhưng dù có mang theo cũng lặng lẽ tiến hành. Đối với Vương Bưu thì thân phận có chút khác biệt, có thể nói hắn là thư ký của Phan Bảo Tấn, cũng có thể nói là đệ tử chân truyền của Phan Bảo Tấn nên không giới hạn phạm vi đi theo. Lần này y cũng theo Phan Bảo Tấn đến tỉnh Nam Giang.

Vương Bưu cũng nhìn thấy Tăng Nghị, nhưng lần này trong lòng hắn cảm thấy thỏa mái hơn. Quản lý Tăng Nghị này có lẽ làm việc không tốt lắm nên ba hàng vị trí đầu tiên hắn không được phân.

Tiếng vỗ tay vang lên khi Phan Bảo Tấn tiến vào ghế người chủ trì cuộc hộp. Ông ta ngồi giữa vị trí hội trưởng, các Trưởng ban, Thư ký ngồi hai bên, tiếp theo thứ tự là Phó hội trưởng, Phó trưởng ban Thư ký.

Vương Bưu ngồi ở vị trí đầu tiên, ở vị trí này sẽ rất thuận tiện để gã ta bước lên châm trà cho Phan Bảo Tấn. Sau khi ngồi xuống, Vương Bưu có quay xuống nhìn thoáng qua Tăng Nghị, xem Tăng Nghị có phản ứng thế nào, không ngờ Tăng Nghị không thèm để mắt đến gã, sắc mặt yên ả như không có chuyện gì xảy ra, trong tay cầm bút máy chuẩn bị lắng nghe và ghi lại.

Vương Bưu có chút thất vọng nhưng cũng có chút thỏai mái. Tên tiểu tử này hiện giờ không còn giống như xưa, sợ có thể hắn làm bộ không nhận ra.

- Đầu tiên mời các vị Quản lý, các vị đồng nghiệp nhiệt liệt vỗ tay hoan nghênh Giám đốc sở Phan đến thảo luận với chúng ta ngày hôm nay.

Hội trưởng đứng lên vỗ tay đầu tiên, tươi cười hướng về phía Phan Bảo Tấn.

Phan Bảo Trấn hai tay đưa trâ(n an mọi người, cười nói:

- Bác sỹ Trung y là một công việc vô cùng quan trọng. Các vị Quản lý, các vị chuyên gia cũng đều là những đại biểu đại diện cho Trung y dược học tỉnh Nam Giang. Cảm ơn các chuyên gia có thể bớt chút thời gian đến tham gia hội nghị ủng hộ công tác của tôi, xin cảm ơn!

- Hiện nay, Đảng và Chính phủ vô cùng xem trọng nghề Trung y của chúng ta, đã công khai hoạt động và thực thi áp dụng “ Điều lệ của Trung y dược “, “ Hỗ trợ và xúc tiến đẩy mạnh sự phát triển Trung y dược học “. Nội các Chính phủ ban hành phải nhanh chóng cải cách cách chữa bệnh, phải kiên trì sử dụng kết hợp Đông Tây y, phải phát huy được tác dụng của Trung y. Chính vì thế, sự nghiệp Trung y đã có một bước tiến ngoạn mục vô cùng thuận lợi.

- Muốn sự nghiệp Trung y của chúng ta được thành công, nhất định phải có được sự ủng hộ nhiệt tình của các đồng nghiệp để phát huy được tác dụng của Trung y dược học. Tiếp theo, phương hướng để thực hiện công tác này, tôi có vài nhận xét sau đây: Thứ nhất, chúng ta sẽ hướng công tác của mình vào quần chúng nhân dân; thứ hai, mở mang nhận thức, đoàn kết lực lượng; thứ ba, đào tạo tốt đội ngũ Cán bộ, dẫn dắt đổi mới, thứ tư, kế thừa quốc túy, tuyên truyền Trung y; thứ năm, hoàn thiện thể chế, tăng mạnh quản lý; thứ sáu….

- Tôi tin tưởng nếu toàn thể các đồng chí chúng ta đồng tâm hiệp lực, cùng nhau cố gắng nhất định sẽ đưa được ngành Trung y dược học ngày càng phát triển, ngày càng được nhiều người biết đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.