Đỗ Nhược lần này tranh rất mạnh, chụp lấy ly rượu của Tăng Nghị, khiến cái ly đổ ra hơn phân nửa.
- Lão Đỗ, anh làm cái gì vậy?
Đường Hạo Nhiên cười đứng lên, nhẹ nhàng vỗ lên vai Đỗ Nhược hai cái nói:
- Uống nhiều rồi!
Tất cả mọi người cười nói:
- Đúng rồi, Cục trưởng Đỗ hôm nay người gặp việc vui ngàn chén không say. Vừa rồi cũng uống ít nhất một lít rưỡi rượu rồi đấy.
Lời này tuy nói như vậy nhưng mọi người trong lòng có chút chấn động. Nghe ý tứ của Đỗ Nhược chẳng lẽ ông ta lần này thăng chức, sau lưng là do Tăng Nghị ra sức sao?
Đỗ Nhược vừa rồi là uống vào không ít. Nhưng đầu óc vẫn còn rất tỉnh táo. Ông ta biết, nếu không có Tăng Nghị, chính mình sẽ không có cơ hội này. Nếu không có Tăng Nghị, chính mình đơn thương độc mã tới thủ đô cũng chưa chắc có thể ngồi ổn cái vị trí đó. Cho nên, ông ta hôm nay phải kính Tăng Nghị một ly rượu, biểu đạt tấm lòng biết ơn của mình.
Ai ngờ, một ly rượu này mời ra, lại đổi về ba ly. Thế thì còn biểu đạt lòng biết ơn làm gì?
Đỗ Nhược sốt ruột, hơn nữa đã uống nhiều rượu nên tay chân không linh hoạt như bình thường. Biểu hiện có chút kích động, ngược lại khiến mọi người cả kinh.
- Tôi thật sự tỉnh táo mà!
Đỗ Nhược cười ha hả, chỉ vào cái ly còn nửa phần rượu trong tay Tăng Nghị nói:
- Hôm nay là việc vui, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423229/chuong-297-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.