- Bạch tổng đến rồi ư?
Tăng Nghị bắt tay cười nói:
- Ngồi xuống rồi nói!
Bạch Gia Thụ nhìn thấy trên bàn còn có một bộ bát đũa, rõ ràng còn người khác nữa, nhưng không thấy người đâu, y cũng không dám ngồi xuống:
- Gần đây thắt lưng tôi có chút vấn đề, không thể ngồi được.
Bạch Gia Thụ cười xua tay, đi tới chỗ Đỗ Nhược vươn tay nói:
- Cục Trưởng Đỗ chúc mừng ngài thăng chức! Đáng lẽ phải tự mình tới chỗ anh chúc mừng, nhưng chỉ sợ anh không có thời gian gặp tôi. Hôm nay cũng coi như thỏa mãn tâm nguyện này rồi.
Đỗ Nhược cười:
- Thăng chức hay không, đều do lãnh đạo cấp trên định đoạt, nhưng cho dù tôi không được thăng chức, cũng rất hoan nghênh cậu tới bất cứ lúc nào. Dù gì cũng đâu phải người ngoài.
Bạch Gia Thụ cũng không xem lời nói này là thật. Nếu ông không coi tôi là người ngoài, năm trước cũng sẽ không để tôi bị tạm giam lâu như vậy. Bạch Gia Thụ nói thêm vài câu chúc mừng sau đó liền vào vấn đề chính:
- Phó Chủ nhiệm Tăng, nghe nói thành phố Long Sơn phải xây dựng sân bay à?
Tăng Nghị nhấc khóe mắt, cười:
- Bạch tổng là một nhà doanh nghiệp có tiếng của thành phố Long Sơn, chuyện này tin tức của anh đáng lẽ phải hơn tôi mới đúng chứ!
- Không dám, không dám!
Bạch Gia Thụ khoát tay:
- Chuyện này tôi cũng chỉ là nghe từ Tôn thiếu của công ty xây dựng Bình Xuyên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423216/chuong-294-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.