Chương trước
Chương sau
- Xin chào Phó chủ nhiệm Lý!

Từ Lực khách sáo chào.

Tăng Nhị nói chuyện không vòng vo, nói thẳng luôn:

- Tiểu Từ khi ở trong quân ngũ là vị trí tiên phong, biểu hiện xuất sắc, rất được các lãnh đạo coi trọng. Hiện nay giữ Tiểu Từ lại bên ban quản lý chúng ta làm chút việc. Chủ nhiệm Lý xem có việc gì phù hợp thì giới thiệu cho Tiểu Từ làm thử, xem biểu hiện thế nào rồi nói tiếp!

- Vậy làm lái xe đi!

Lý Vĩ Tài nói:

- Vừa rồi nhìn dưới lầu thấy biểu hiện của Tiểu Từ rất nhanh nhẹn, so với các lái xe kia thì tốt hơn rất nhiều! Tôi nghĩ không cần thử làm gì, hôm nay chính thức đi làm. Khu công nghệ cao chúng ta có một vị quân nhân ưu tú giống như đồng chí Tiểu Từ đây, chúng ta đẩy ra bên ngoài làm gì.

Nói xong nhìn tiểu Từ nó:

- Chỉ e là khiến Từ Lực chịu thiệt thòi, không biết ý anh thế nào?

Từ Lực đương nhiên hài lòng, lái xe cho cơ quan so với việc làm bảo vệ dễ nghe hơn rất nhiều, y nói:

- Tôi nghe theo sự sắp xếp của Phó chủ nhiệm Lý!

Tăng Nghị bắt lời:

- Cứ như vậy đi!

- Vậy tôi đi làm thủ tục cho Tiểu Từ!

Lý Vĩ Tài cười dẫn theo Từ Lực ra khỏi văn phòng

Ra ngoài, Lý Vĩ Tài hướng dẫn công việc cho Từ Lực, đều là những việc đơn giản, chính là về sau đưa đón xe đúng giờ. Thứ nhất là phải đảm bảo an toàn. Đảm bảo an toàn cho lãnh đạo là nhiệm vụ hàng đầu, lên xuống xe đều phải mở cửa cho lãnh đạo, khi lái xe phải bình tĩnh, không nên thắng gấp.

Khi nói những lời này, Lý Vĩ tài cũng tự thầm khen mình, dự liệu như thần. Lái xe cho ban quản lý vẫn còn một suất biên chế, Lý Vĩ Tài vẫn giữ lại, mặc cho ai tới xin, y cũng không nhả ra, chính là vì hôm nay mà dự liệu trước. Phó chủ nhiệm Tăng không cần thông qua cơ quan tìm lái xe, không cần dụng tâm đi tìm lái xe, nếu chính mình không liệu được thì còn có tiền đồ gì nữa?

Thành viên bộ máy lãnh đạo nhanh chóng tới đầy đủ. Ban quản lý phái một chiếc xe đặc biệt chở mọi người đến công trường hồ Tinh Tinh.

Công trình hồ Tinh Tinh cũng không cách xa chỗ ban quản lý lắm, nhưng vì tình hình giao thông của khu công nghệ cao vẫn chưa hoàn thành, nên đường đi có hơi bị xóc. Mọi người ngồi trong xe có chút kinh hoàng, mất khoảng hai mươi phút thì tới công trình. Không ngờ so với tới khu Bạch Dương còn mất nhiều thời gian hơn.

Trước đây mảnh đất này có nhiều ao hồ, cỏ cây tươi tốt, xung quanh đều là ruộng, mà bây giờ đã mọc lên rất nhiều pano áp phích, trên mặt viết “Khu công nghệ cao thành phố Bach Dương – Hồ Tinh Tinh”. Bên cạnh còn có bảng quy hoạch đồ sộ, trên bảng quy hoạch có hồ rộng lớn, nối tận trời xanh, trên mặt hồ có đàn thiên nga, du khách ngồi thuyền dạo chơi trong hồ.

Nếu nhìn kỹ có thể thấy thấp thoáng những bóng cây, được thiết kế theo phong cách châu Âu.

Xuống xe, mọi người bất ngờ nghe được tiếng nổ lớn, giống như tiếng phá đất. Giai đoạn một của công trình là biến chỗ hỗn độn này thành khu đất rộng rãi, cảnh sắc thu hút mọi người, tầm nhìn càng thêm khoáng đạt.

Người phụ trách công trình vội chạy tới, Tăng Nghị nhìn thấy từ xa một chiếc xe trông rất quen mắt. Đúng là xe hiệu Novol của Cố Hiến Khôn mà. Hắn liền lấy điện thoại gọi cho Cố Hiến Khôn:

- Ở đâu thế?

Cố Hiến khôn nói:

- Ở công trình hồ Tinh Tinh.

- Tôi cũng đang ở đây, ngay lối vào.

Tăng Nghị cười cười

- Cậu đã trở lại?

Cố Hiến Khôn có chút bất ngờ, lập tức lên tiếng:

- Cậu chờ chút, tôi tới ngay!

Tắt điện thoại không quá một phút, đã thấy Cố Hiến Khôn từ trong đám cây cối chui ra. Hôm nay y tới đây là để quan sát tiến độ công trình. Thứ nhất là xem xem Thường Tuấn Long có thật sự để tâm hạng mục này, thứ hai là để xem xét địa hình. Nếu hạng mục này thực sự đi vào hoạt động, y sẽ xem xét một khu ưng ý trước.

- Phó Chủ nhiệm Tăng, cậu trở lại khi nào thế?

Cố hiến Khôn đưa tay ra bắt tay, cười hỏi:

- Sao không nói trước để tôi đón tiếp?

- Cố tổng cũng tới xem công trình, vậy cũng nhau đi đi!

Tăng Nghị cười nói, cúi đầu mời Cố Hiến Khôn:

- Cố tổng luôn là cao thủ trong trong công tác thương mại, nói không chừng có thể đưa ra một chút cao kiến, giúp cho công việc của chúng tôi!

Cố Hiến Khôn cười cười, cùng mấy vị lãnh đạo trò chuyện, đi vào bên trong.

Mọi người đi về phía hồ, người phụ trách hạng mục hồ Tinh Tinh ra đón tiếp, đường đi bên trong hồ rất khó đi, vì chưa trải qua khai thác, phát triển, còn rất nhiều phòng tuyến địa phương cần thông qua.

Dọc đường đi dừng lại môt chút, người phụ trách hạng mục giới thiệu, nói về sau nơi này sẽ biến thành cái gì, phải xây dựng cái gì, quy hoạch như thế nào, rất lay động lòng người.

- Sau khi xây dựng sẽ hiện ra dáng vẻ của công viên. Diện tích mặt hồ ít nhất có thể xây được ba toà thành. Trong đó diện tích lớn nhất nằm ở trung tâm hồ, bốn phía là các hồ nhỏ, phong cảnh nên thơ, đa dạng. Đến lúc đó mặc kệ là đi đường bộ hay là đường thủy đều rất đẹp.

- Có thể đi khắp hồ, mỗi chỗ là một vườn nhỏ…

Cố Hiến Khôn đi theo sau cùng, trên mặt nhìn không ra có biểu cảm gì. Nếu không phải do Thường Tuấn Long nhanh chân tới trước, hôm nay người đứng đây miêu tả cảnh hồ chính là mình chứ không ai khác.

Đi ngắm cảnh một vòng, Tăng Nghị nói với người phụ trách dự án, nếu có gì khó khăn cần Ban quản lý giúp cứ nói.

Vấn đề này không phải là mới mẻ, đơn giản chính là sự phối hợp hai bên, ví dụ như thông hồ, thông đường đi, thông khí… Mặt khác chính là sự ủng hộ của cấp trên, khiến cho tất cả mọi người biết được vị trí quan trọng của hồ Tinh Tinh.

Quay lại Ban quản lý, Tăng Nghị mời Cố Hiến Khôn tới phòng làm việc, nói:

- Thế nào, hôm nay đi một vòng lớn, có ý tưởng gì không?

Cố Hiến Không ngồi ở sô pha, bưng lấy tách trà, suy ngẫm một lúc, nói:

- Một dự án tốt, đúng là một dự án tốt!

- Quyết tâm tham gia?

Tăng Nghị cười hỏi, hắn biết Cố Hiến Khôn vẫn đang hối hận vì để mất hạng mục này.

Cố Hiến Khôn cười khổ, tự giễu mình. Tự mình nói không tham gia bây giờ lại chạy tới đây xem.

Cố Hiến Khôn thật ra vẫn rất để ý hạng mục này. Lúc trước y tìm người chụp lại, quy hoạch, khẳng định là rất hứng thú. Hơn nữa y cũng đã chuẩn bị tốt các công tác khác rồi.

Hạng mục này thoạt nhìn thất rất lớn nhưng với Cố Hiến Khôn mà nói chỉ như việc buôn bán nhỏ, kỳ thật vẫn có nhiều cách để thu lợi. Ví như sau khi hoàn thành hạng mục có thể đem cắt chỗ cây thừa đi, đầu tư cho bất động sản. Cùng một phương pháp có thể tiết kiệm được bảy tám mươi triệu, chính sách ưu đãi và các khoản thưởng cho hạng mục, còn có thể lên tới cả trăm triệu. Lần này vì dự án hồ Tinh Tinh chính quyền còn căt đi một ngàn mẫu đất ở phía đông nam, không nói rõ là cho Thường Tuấn Long. Bọn họ đi vay ngân hàng cũng có thể rút ra hai ba trăm triệu.

Tính đi tính lại, Cố Hiến Khôn đều thấy lạnh thấu xương. Trong tay có năm sáu trăm triệu, có thể đưa dự án đi vào hoạt động, việc này với tập đoàn Danh Sĩ mà nói, hoàn toàn không có gì mạo hiểm. Cho dù thất bại, cũng xem như mất đi chút tiền, không tạo thành đả kích trí mạng đối với tập đoàn, nhưng một khi thành công thì lợi thu về không biết gấp bao nhiêu lần.

Một hạng mục tốt như vậy mà bỏ qua, thật sai lầm, sai lầm lớn.!

Dù trong lòng có hối hận nhưng y vẫn thản nhiên cười nói:

- Có ý định tham gia chỉ có điều chưa tìm được khối đất tốt. Tới lúc quyết định nhờ cậu giúp cho!

Tăng Nghị liền dừng bút, đặt lên bàn:

- Không vội! Từ từ xem rồi quyết định!

Cố Hiến Khôn trong mắt ngạc nhiên, không hiểu lời này của Tăng Nghị là có ý gì. Tăng Nghị không phải vẫn xem trọng triển vọng của hạng mục này sao, hay hắn muốn gây áp lực? Vấn đề sau hẳn là không có khả năng. Tăng Nghị là Phó chủ nhiệm ban quản lý khu công nghệ cao Bạch Dương, nếu là vì chút ân oán cá nhân với Thường Tuấn Long, ra tay chèn ép hạng mục, thì xem như là làm trái lại thành phố. Nghiêm trọng hơn là không xứng chức.

Mà lời của Tăng Nghị nói không xem trọng hạng mục hồ Tinh Tinh, không xem trọng triển vọng của khu công nghệ cao, cái này cũng không phải cho lắm!

- Cuối tháng có bữa tiệc!

Tăng Nghị chuyển đề tài, nhìn Cố Hiến Khôn cười:

- Tới lúc đó cùng tới, nhiều người càng thêm vui!

Cố Hiến Khôn đột nhiên hiểu được ý tứ của Tăng Nghị, hắn chính là muốn giới thiệu cho mình việc kinh doanh mới:

- Được, vậy theo lời cậu. Cứ từ từ, thận trọng, lựa chọn sẽ tốt hơn!

Tăng Nghị cười nói:

- Vậy như anh nói nhé! Cuối tuần tôi sẽ liên lạc lại!

- Được, khi nào gọi tôi sẽ tới!

Cố Hiến Khôn gật đầu. Y cũng không đề cập sẽ tổ chức bữa tiệc ở khách sạn Thanh Giang, bởi vì y đoán không ra Tăng Nghị muốn giới thiệu cho y nhân vật nào. Nếu thật sự có liên quan tới buôn bán, dùng cơm ở chính khách sạn của mình ngược lại không tốt.

Hôm nay tới công trình hồ Tinh Tinh nhìn thấy xe của Cố Hiến Khôn, Tăng Nghị biết Cố Hiến Khôn vẫn rất quan tam hạng mục này. Tuy là xuất phát từ tình bằng hữu, miệng y nói không oán không giận, nhưng khẳng định trong lòng không có được hạng mục này có chút không vui.

Cho nên vừa rồi khi đi thị sát ở hồ Tinh Tinh, hắn cũng đã suy nghĩ chuyện này. Lần trước có hứa với Cố Hiến Khôn nếu có hạng mục kiếm tiền, nhất định sẽ ưu tiên. Bây giờ cũng nên thực hiện lời hứa rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.