Suối nước nóng là một cái ao rất lớn, có thể cho mọi người xuống dưới bơi lội. Phòng thủy tinh là đặc chế, bên trong có thể nhìn thấy tuyết trắng bay lả tả bên ngoài, nhưng bên ngoài thì lại nhìn không thấy bên trong.
Tăng Nghị khoác chiếc áo choàng tắm, ngồi trên chiếc ghế bên cạnh cái ao, nói chuyện phiếm với Địch Hạo Huy. Phía sau hai người cách đó không xa, Tiếu Tiếu đang im lặng ngồi gọt hoa quả. Long Mỹ Tâm và La Hải Đào ngồi ở một bên, cùng mở cái hòm y của Tăng Nghị ra, xem bên trong có cái gì thần kỳ.
- Ông cụ Kiều gia có chuyển biến gì tốt không?
Địch Hạo Huy hỏi.
Tăng Nghị gật đầu:
- Không có gì đáng ngại. Chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày là có thể hồi phục.
- Kiều gia xem như lần này là tránh thoát đại kiếp nạn. Khi bọn họ trả công thì anh cũng không nên khách khí.
Địch Hạo Huy cười ha hả. Kiều gia đường lối đi khá lệch cửa, rất nhiều quyết sách đều cần phải có Kiều lão đánh nhịp. Lần này Tăng Nghị chữa khỏi bệnh cho Kiều lão, đối với Kiều gia tuyệt đối là công trạng như núi.
- Nói đến chuyện này, tôi có việc cần nhờ anh hỗ trợ.
Địch Hạo Huy khoát tay chặn lại:
- Anh cứ nói, vẫn là lần đầu nghe anh chủ động mở miệng. Đây tuyệt đối không thể từ chối được.
- Ủy ban Cải cách phê duyệt hai hạng mục sân bay ở tỉnh Nam Giang. Tôi lần này đến thủ đô, chính là Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423179/chuong-282-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.