Liêu Thiên Hoa ngồi ở trên ghế dựa, suy tư về chuyện này. Thật sự là không nghĩ tới, Tăng Nghị không ngờ là có quen biết với những công tử ở thủ đô. Thật là mạng lưới quan hệ quá rộng, khiến cho người khác phải đố kỵ. Liêu Thiên Hoa lập tức trừng mắt nhìn Hồ Khai Văn, thầm nghĩ người này đúng là đồ cá chạch. Nếu hiện tại không đề cập đến việc Hồ Khai Văn chủ trì hạng mục này thì chắc y sẽ không đem chuyện này nói ra.
Hồ Khai Văn hơi ngượng ngùng nói:
- Nếu không phải Bí thư Liêu nhắc tới, tôi đã quên mất việc này.
Liêu Thiên Hoa thầm nghĩ, cậu quên mới là lạ. Tuy nhiên, ông ta cũng không tính toán truy cứu chuyện này. Người trong thể chế ai mà không như thế. Chính mình nếu nhận được tin tức này trước, cũng tuyệt đối là giữ ở trong lòng.
Như thế xem ra, Tăng Nghị hôm nay tỏ thái độ sẽ không phải lấy lui vì tiến, mà chỉ là phương diện cá nhân, không muốn tiếp xúc với Thường Tuấn Long.
Liêu Thiên Hoa đối với ân oán cá nhân giữa Tăng Nghị và Thường Tuấn Long không có hứng thú. Ông ta chỉ cần biết rằng Tăng Nghị không phản đối hạng mục này là được. Ý tưởng trong lòng những công tử ca, Liêu Thiên Hoa nhiều ít cũng có chút hiểu biết. Nếu không đến vạn bất đắc dĩ, ai cũng sẽ không thật sự trở mặt. Điều này giống như trong Hội nghị thường vụ. Cho nên cũng không cần lo lắng Tăng Nghị sẽ âm thầm cản trở.
Tăng Nghị thật muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423108/chuong-262-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.