Minh Không đại sư ngồi trong thiện phòng, lúc này cũng có bảy tám người ngồi nghe. Có người tới nghe, như Cố Minh Châu, Cố Hiến Khôn. Cũng có người căn bản không hiểu thiện như Vi Hướng Nam. Những người này ở trong giới thương nhân tỉnh Nam Giang cũng được xem như nhân vật đứng đầu.
Khi người đàn ông mặc tây trang bước vào, tất cả mọi người đều đứng lên.
Người đàn ông mặc tây trang liếc mắt một cái liền nhận ra Cố Minh Châu, trên mặt hiện ra tia mỉm cười:
- Cố tỷ, chị đúng là thanh nhàn thật. Không ngờ cũng trốn ở chỗ này nghe thiện.
Cố Minh Châu khẽ mỉm cười. Bà và đối phương đã sớm quen biết nhau, tuổi còn lớn hơn đối phương một tuổi, nên lập tức nói:
- Năm tháng không buông tha con người. Tôi hiện tại đã đem chuyện của công ty giao cho những người trẻ tuổi xử lý. Chính mình vừa vui vẻ lại vừa thanh nhàn, nên muốn làm chút chuyện.
- Cố tỷ chị là người thật có phúc. Nếu đổi lại là người khác thì không có phúc này đâu.
Người đàn ông mặc tây trang cười, ngược lại nhìn Cố Hiến Khôn, nói:
- Đây là Hiến Khôn phải không?
Cố Hiến Khôn khẩn trương nói:
- Chào chú Thái.
Sau đó quay sang người phụ nữ xinh đẹp:
- Chào cô Thái.
Cố Hiến Khôn nói lời này có chút không được tự nhiên. Người phụ nữ kia tuổi sợ còn nhỏ hơn y.
- Quả nhiên là nhân tài trẻ tuổi đầy hứa hẹn.
Người đàn ông mặc tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423054/chuong-250-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.