Tốc độ xử lý của cảnh sát thủ đô cực kỳ cao, không đến ba phút đồng hồ, một chiếc xe tuần tra từ xa đã chạy tới hiện trường. Xuống xe là hai người cảnh sát một gầy một béo.
Nhìn hiện trường một người bị thương nằm đầy mặt đất, đến cả cảnh sát cũng phải hút một hơi lạnh run, nhìn trái nhìn phải mấy cái, lúc này một người mới đi tới hỏi:
- Ai báo cảnh sát?
- Đồng chí, là tôi báo.
Người tài xế ôm bụng chỉ vào một đống người đang nằm trên mặt đất, nói:
- Tôi lái xe đi ra từ Ngự Yến Cung liền gặp phải đám người này, cầm hung khí trong tay tập kích chúng tôi. Không chỉ đánh người còn đập phá xe, tôi không hề biết mấy người này.
Cảnh sát lại quay sang nhìn Tăng Nghị hỏi:
- Anh là ai?
Tài xế lập tức liền đáp lời:
- Vị này là… bạn của tôi, chuyện này không có liên quan gì đến anh ấy. Những người này tới tìm tôi đấy, người cũng là do tôi đánh!
Nhiều năm lăn lộn cậu ta cũng rút ra được một số điều quan trọng, trong đó chịu tiếng xấu thay cho lãnh đạo là một điều rất cơ bản. Bản thân cậu ta có thể coi là vượt qua thử thách, mấy lời này căn bản há miệng là ra.
Cảnh sát nhìn mấy tên côn đồ đang nằm rên rỉ trên mặt đất nói:
- Tất cả đều theo tôi về cục cảnh sát tiếp tục điều tra.
Cảnh sát cũng không phải kẻ ngu si, có thể tới Ngự Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2423006/chuong-238-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.