Yến Trị Đạo tuy không giao tiếp nhiều với Tăng Nghị, cũng không biết tính tình của hắn, nhưng cũng đã từng nghe con gái mình nói kết quả của những người đắc tội với Tăng Nghị. Ông ta đến giờ vẫn còn nhớ lúc trước Phùng Ngọc Cầm xuống để làm chỗ dựa cho Tăng Nghị.
Tăng Nghị cười xua tay:
- Không có việc gì. Nghe Tiểu Yến gọi như vậy, cảm giác rất thân thiết.
Yến Dung khẽ cười:
- Tôi cũng không phải nói giỡn mà. Phó chủ nhiệm Tăng, nếu khu công nghệ cao của anh còn thiếu chức nào thì người thứ nhất anh nghĩ đến đó chính là tôi nhé.
Tăng Nghị cười ha hả:
- Chúng ta là bạn nối khố với nhau. Nếu cô đồng ý tới thì tôi đương nhiên là giơ hai tay hoan nghênh. Tuy nhiên, chỉ sợ khi cô đến rồi sẽ phải hối hận. Khu công nghệ cao không giống như Nam Vân.
- Nói như vậy là được rồi.
Yến Dung hướng Tăng Nghị vươn tay:
- Anh hiện tại là đại lãnh đạo, cũng không thể nói mà không giữ lời.
Tăng Nghị bất đắc dĩ lắc đầu, bắt tay giữ lời hứa với Yến Dung:
- Cô cũng không phải là trống đánh xuôi, kèn thổi ngược chứ. Quan của Phó chủ tịch thành phố Yến lớn hơn tôi. Bày đặt trước mặt lãnh đạo nịnh bợ lấy lòng, cô là muốn hại tôi đấy.
Yến Trị Đạo cười nói:
- Cái này gọi là nữ sinh ngoại tộc. Trong mắt con bé không bao giờ coi trọng quyền lực của bố.
Ở núi Ngọc Tuyền, một số nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422997/chuong-235-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.