- Trên đường kẹt xe nên tới chậm.
Trương Kiệt Hùng giải thích một câu.
Phương Nam Quốc cười lơ đễnh. Nếu có kẹt xe thì xe của quân đội, nhất là xe của cảnh vệ thì không bao giờ kẹt. Trương Kiệt Hùng tới chậm một chút là bởi vì thân là người của cảnh vệ đoàn, tự nhiên sẽ không tốt nếu có liên quan quá nhiều với chư hầu một phương. Đây chính là tị hiềm. Tiếp Tăng Nghị thì không sao. Hắn chỉ là một cán bộ cấp cục phó nhi nhỉ, ở thủ đô cũng chẳng tính là quan gì.
Chủ nhiệm văn phòng thủ đô Lưu Phát Sinh âm thầm giật mình. Ông ta ở thủ đô nhiều năm, công việc chính là kết giao với các thần tiên, tất nhiên là nhận ra được biển số xe của Trương tướng quân này. Đây là Cảnh vệ cấp dưới bộ tổng tham mưu. Con số trên biển số xe rất nhỏ. Ông ta ở Bắc Kinh nhiều năm, kết giao người không ít, nhưng còn chưa nghe nói ai có thể kết giao với người của cảnh vệ đoàn trung ương. Đây chính là thần bí chi sư.
Chẳng lẽ….Lưu Phát Sinh tâm tư liền dựng lên. Chẳng lẽ lời đồn không sai. Phương Nam Quốc thật sự tiến thêm một bước, gia nhập vào triều đình trung tâm?
Sau khi chào hỏi Phương Nam Quốc xong, Trương Kiệt Hùng ánh mắt liền liếc nhìn Tăng Nghị, nét mặt cơ hồ có vài phần thả lỏng khó có được:
- Chú em Tăng, xem là như là thỏa lòng mong nhớ chú em đấy.
Tăng Nghị cười ha hả, tiến lên bắt tay Trương Kiệt Hùng:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422970/chuong-229-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.