Tăng Nghị thấy mọi người không ai lên tiếng, hắn nói tiếp:
- Có câu “nước sạch quá thì không có cá”. Từ câu này có thể hiểu ra được rất nhiều điều. Một khối đất bẩn thì nhiều lúc có rất nhiều đồ vật ẩn trong đó. Càng là nước quá sạch thì lại càng không có cá. Dạ dày giống như đất. Dạ dày của ông nội cô hiện tại giống như một mảnh đất xi măng, thoạt nhìn rất sạch sẽ nhưng lại không có sức sống. Càng không có bất luận một đồ vật nào có sinh khí.
Phương Nam Quốc hơi gật đầu. Ông ta cảm thấy những lời này của Tăng Nghị rất có đạo lý. Ở trong quan trường cũng đồng dạng áp dụng như vậy. Nếu là lãnh đạo bao dung cấp dưới, bên người nhất định sẽ có người ở lại. Ngược lại, nếu lãnh đạo đó quá liêm khiết hoặc quá khắc nghiệt thì bên người khẳng định là không có mấy ai. Thậm chí nói nghiêm túc một chút, loại lãnh đạo này trong quan trường căn bản là không thể sinh tồn. Cuối cùng chỉ có thể trở thành người cô độc. Nếu quan trường tất cả đều là người như thế, thì không ai có thể làm việc.
- Tây y thì có cách nói là miễn dịch. Cơ thể con người sẽ đem cái không thuộc về cơ thể nó bài tiết ra bên ngoài. Hoặc phân bổ vật chất riêng để phá vỡ, tấn công và tiêu diệt các dị vật.
Tăng Nghị nhìn cái chén trước mắt, nói:
- Dạ dày nếu không có tức giận thì sẽ bị cơ thể coi là dị vật. Thân thể sẽ bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422915/chuong-218-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.