- Vị khách này xin đừng nổi giận.
Trương tổng khẳng định là muốn giữ gìn cho Lư Hiểu Bằng. Nhưng thân phận của ông là Giám đốc khách sạn, tổng cũng không thể đi cãi nhau với khách, vẫn rất hòa nhã nói:
- Thang máy đóng đóng mở mở, người đụng người không thể tránh được. Chúng ta nói chuyện với nhau, không nên tức giận.
- Không phải đã nói rõ với anh rồi sao?
Gã phiên dịch vẻ mặt kiêu ngạo, gào lên:
- Lập tức xin lỗi, phải xin lỗi.
Trưởng tổng cảm thấy gã phiên dịch này rất là khốn kiếp, nhưng ông vẫn nở một nụ cười chuyên nghiệp:
- Đúng vậy, sự tình chưa được rõ ràng mà. Nếu chúng tôi có lỗi thì khẳng định sẽ xin lỗi.
Gã phiên dịch này xem ra có ý bất mãn với câu trả lời, quay đầu lại nói với gã Lý tiên sinh kia. Chỉ thấy gã Lý tiên sinh vẻ mặt thịnh nộ, lại quát to một trận bằng thứ ngôn ngữ nào đó.
- Lý tiên sinh nói, nếu các người không xin lỗi. Vậy thì báo cảnh sát đi, gọi người ngoài tới xử lý.
Gã phiên dịch từ trong lỗ mũi hừ một tiếng. Y rất hiểu biết tình huống trong nước. Cho dù là cán bộ, đụng phải chuyện này, nhất là gặp người nước ngoài thì không dám đem sự việc làm cho náo loạn.
- Lý tiên sinh thời gian rất quý giá, các người mau khẩn trương xin lỗi. Sau đó thương lượng chuyện bồi thường. Nếu không thì hậu quả các người tự suy nghĩ.
Trương tổng cái mũi như muốn lệch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422888/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.