Ngày hôm sau trở lại Vinh Thành, đã là hơn bốn giờ chiều. Xe trực tiếp chạy đến ban quản lý dự án tập đoàn Cửu Thái.
Khi đi ngang qua hiệu thuốc chưa bao giờ khai trương “Sinh Sinh Đường” của mình, Tăng Nghị ngoái nhìn lại, phát hiện căn nhà lầu hai tầng này đã bị dỡ xuống, trở thành một công trường. Đây là nơi xây dựng nhà văn hóa lưu niệm. Giàn giáo đã lập nên, chiêng trống rùm beng thi công.
Ban quản lý dự án cách đó không xa. Là một căn nhà lầu ba tầng thuê tạm. Trong tương lai rồi cũng sẽ hủy đi. Trên đỉnh căn nhà là bảng hiệu ghi chữ Tập đoàn Cửu Thái.
Xe đến trước lầu, người phụ trách Đinh Tiểu Phong của ban quản lý chạy xuống, nhiệt tình vươn tay nói:
- Là Trưởng phòng Tăng? Chào anh, tôi đã sớm nghe Đổng tiên sinh chỉ bảo, vẫn chờ anh ở đây.
Tăng Nghị bắt tay thật chặt, cười nói:
- Không cần gọi tôi là Trưởng phòng Tăng nữa. Đó là xưng hô chức vụ của tôi ở huyện Nam Vân trước kia. Hiện tại tôi chỉ là một cán sự của sở Y tế mà thôi.
Đinh Tiểu Phong lắc đầu nói:
- Khó mà làm được! Lão Lý của ban quản lý dự án huyện Nam Vân đã nhắc với tôi về anh rất nhiều lần. Trong mắt những người làm hạng mục như chúng tôi thì anh vĩnh viễn vẫn là Trưởng phòng Tăng.
Tăng Nghị khoát tay chặn lại, cười nói:
- Nói quá lời rồi. Tôi xin giới thiệu với anh, vị này là Tô Kiện Thuần Tô đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422844/chuong-196-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.