- Ông có thể khắc sâu lĩnh hộ tinh thần của thành phố, tôi rất mừng.
Trần Quốc Khánh đối với biểu hiện của Khang Đức Lai hôm nay rất hài lòng.
- Tất cả những hạng mục công trình của huyện chúng tôi đã tiến hành chỉnh đốn và cải cách. Tôi hôm nay đến đây là xin thành phố có thể phái một tổ điều tra xuống trợ giúp chúng tôi tìm tai họa ngầm.
Khang Đức Lai lời này nói rất khiêm tốn.
Trần Quốc Khánh liền nhìn Diêu Tuấn Minh. Diêu Tuấn Minh liền lên tiếng:
- Ở thành phố cũng đã suy nghĩ đến ý kiến của ông. Và sẽ phái một tổ kiểm tra an toàn xuống huyện Nam Vân.
Khang Đức Lai cảm thấy buồn bực. Sao không nói tới là kỳ hạn khi nào? Tuy nhiên, Diêu Tuấn Minh nói như vậy thì ông ta cũng không tiện thúc giục, đành đứng dậy xin phép rời khỏi văn phòng Trần Quốc Khánh.
Rời khỏi tòa nhà làm việc của Thành ủy, Khang Đức Lai ngồi lên xe, chuẩn bị trở về huyện Nam Vân.
Khi chuẩn bị rời khỏi thì điện thoại của Khang Đức Lai vang lên.
- Là đồng chí Đức Lai của huyện Nam Vân phải không? Đây là Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy.
Khang Đức Lai liền thẳng thân mình một chút rồi nói:
- Tôi là Khang Đức Lai.
- Mời ngài sáng ngày mai đến Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy một chuyến.
Người nọ cũng không nói gì thêm, trực tiếp cúp điện thoại.
Khang Đức Lai cúp điện thoại mà trong lòng cảm thấy chột dạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422795/chuong-183-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.