- Cái gì không đúng?
Tăng Nghị lại hỏi.
Long Mỹ Tâm liền đi tới trước mặt máy pha cà phê, lại mở ngăn tủ ở dưới, rất nhanh lấy ra một bịch cà phê, còn có mấy món điểm tâm. Tất cả đều còn rất mới. Long Mỹ Tâm lại hỏi:
- Anh có thói quen uống trà vào buổi trưa?
Tăng Nghị lắc đầu:
- Không có!
Long Mỹ Tâm tỏ vẻ không tin. Ăn điểm tâm với uống cà phê. Căn bản là vào buổi trưa sẽ thường uống trà. Cô cũng thường xuyên hẹn các chị em khác uống cà phê ăn điểm tâm để giết thời gian mà.
- Mấy thứ này là của ai?
Long Mỹ Tâm lông mi cau lại, ánh mắt chuyển sang nơi khác, làm bộ như không chút để ý hỏi.
- Là của một đồng nghiệp!
Tăng Nghị cười:
- Tôi bình thường chỉ uống trà, không uống cà phê.
Long Mỹ Tâm mở ra một hộp điểm tâm, cầm lên một miếng nói:
- Hương vị cũng không tệ lắm. Nhìn không ra có nhân viên ở đơn vị anh tư tưởng tư bản quá nhỉ. Là nữ nhân viên à?
- Ừ, đương nhiên là đồng chí nữ rồi. Nam mà làm như thế này thì giống như quái thai ở đơn vị. Cô ấy đi du học ở Anh về, rất thích những thứ này. Tuy nhiên, đồng nghiệp trong phòng làm việc của cô ấy có ý kiến. Cho nên mới mang sang chỗ này của tôi.
Tăng Nghị cười:
- Cô nếu thích uống thì cứ tự mình pha. Tôi sẽ không dính dáng đến mấy thứ thiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422735/chuong-171-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.