Đồn trưởng Mã cũng rất tức giận. Ở đồn công an dám nói chuyện với tôi như vậy, thật sự là quá kiêu ngạo mà. Tiểu tử cậu đánh người, chuyện này nếu đến tai lãnh đạo huyện Nam Vân, tôi cam đoan cậu không gánh nổi đâu. Đồn trưởng Mã đã gặp nhiều tiểu lãnh đạo như Tăng Nghị, vừa mới lên được thì đã vênh váo không chịu nổi. Nhưng chính mình chỉ cần hướng lãnh đạo của bọn họ báo cáo, bọn họ lập tức chịu thua ngay. Chiêu này làm sao mà làm khó được mình.
Lúc này, gã cảnh sát nhân dân được phái đi lấy băng video đã trở lại, trực tiếp hướng Đồn trưởng Mã báo cáo:
- Đồn trưởng, băng video không điều tra được. Cameras tại bãi đổ xe hôm nay bị hỏng rồi, cái nào cũng không xem được.
- Xem cái con mẹ anh đó!
Tăng Nghị lúc này đã hoàn toàn bùng nổ. Xe của bố bị đập, bảo an thì nói rằng không thấy. Băng video thì vừa vặn bị hỏng. Con mẹ nó, muốn lừa gạt quỷ thần à! Vừa nghe như vậy, Tăng Nghị ngược lại trăm phần trăm xác định, việc này tuyệt đối có liên quan đến đám bảo an kia. Hắn cũng đã nhìn thấy sắc mặt của vị Đồn trưởng Mã này, cũng không muốn tốn hơn thừa lời nữa, trực tiếp nói
- Bố không muốn đôi co với các người nữa. Bố sẽ tự mình điều tra.
- Đây là đồn công an, không phải là phòng Xúc tiến đầu tư của cậu. Không phải là chỗ muốn tới thì tới, muốn đi thì đi.
Đồn trưởng Mã tức giận nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422716/chuong-167-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.