Cơm ăn được một nửa, hòm y của Tăng Nghị và thịt khô đã được đưa tới. Tăng Nghị lại bảo tiệm cơm bổ sung món thịt khô và cắt thịt da đầu heo cho vào bữa ăn.
Địch lão lập tức ánh mắt sáng lên, tán thưởng một câu:
- Đúng vậy, chính là món này.
Nói xong lại gắp đũa thứ hai.
Sở Chấn Bang ngay lập tức ghi tạc trong lòng, về sau tặng quà cho Địch lão, nhất định không thể thiếu món thịt khô này.
Sau khi ăn cơm xong, tất cả mọi người đều ra sân xem Tăng Nghị chữa bệnh cho Địch Hạo Huy. Tăng Nghị giơ tay sờ nhiệt độ của thuốc, phát hiện vẫn chưa lạnh. Hắn bảo người tìm hai cái muôi, ra sức đảo thuốc, khiến cho thuốc nhanh chóng nguội hơn.
- Tiểu Tăng, với biện pháp này của cậu của Hạo Huy đại khái có thể trong bao lâu thì khôi phục tâm trí?
Địch lão hỏi.
- Bởi vì anh ta trước đây dùng quá nhiều thuốc, cơ chế bình thường của cơ thể bị phá hủy. Cho nên việc hấp thu dược lực hiệu quả sẽ kém hơn một chút.
Tăng Nghị ngẫm nghĩ một chút:
- Tuy nhiên, hẳn là một lần tiếp một lần sẽ có hiệu quả. Đại khái sau ba lần thì có thể khôi phục tâm trí.
- Ba lần?
Địch lão đọc lại con số này:
- Ba lần là tốn khoảng bao lâu?
- Ba ngày!
Tăng Nghị trả lời.
Địch lão lông mi nhướng thẳng. Ba ngày là có thể khiến Hạo Huy khôi phục tâm trí. Đây không phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422694/chuong-162-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.