Trương Kiệt Hùng nhíu mày. Y trong lòng rất tức giận. Thì ra là các người nổ dúng, thiếu chút nữa là hù chết bố. Hiện tại không ngờ còn dám kiêu ngạo như vậy. Y đang muốn tiến lên thì chợt nghe sau lưng tiếng Địch lão nhẹ giọng ho khan một chút, y đành phải kiềm chế lại, cảnh giới trước người Địch lão. Những người xung quanh cũng thay phiên nhau bảo hộ xung quanh, che kín Địch lão.
Địch lão đi đến phía trước hai bước, cười hỏi:
- Mọi người đều là người của xã Lão Hùng sao?
Ngưu Vượng Sâm đang muốn trả lời thì Tăng Nghị đã lên tiếng trước:
- Chúng tôi là nhân viên công tác của tổ lãnh đạo Tướng Quân Trà huyện Nam Vân, hiện tại đang lên núi kiểm tra đồn điền trồng trà. Vừa rồi nổ súng, có phải hay không làm mọi người kinh sợ?
Địch lão mỉm cười. Chỉ bằng một cây súng như vậy mà khiến mình kinh sợ sao? Thật sự là chê cười! Ông nói:
- Tướng Quân Trà của huyện các người rất nổi tiếng. Trên núi này còn có sao?
Ngưu Vượng Sâm thấy nhiều người lén lút lên núi như vậy, trong lòng cảm thấy không ưng, nói:
- Trà Tướng Quân, trà Tướng Quân đấy. Nếu không sinh trưởng tại Tướng Quân Lĩnh này thì làm sao gọi là Tướng Quân Trà?
Địch lão mỉm cười hai tiếng, nói:
- Hóa ra là nó có điển cố như vậy.
Tăng Nghị lại hỏi:
- Mọi người đang làm gì ở đây? Sao lại xuất hiện ở chỗ này? Xã Lão Hùng tất cả đều là nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422682/chuong-159-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.