Diệp Thanh Hạm nghe nói Tăng Nghị đang đứng ngoài cổng trường, ngay lập tức nói:
- Anh chờ đó, tôi lập tức ra ngay.
Người trước kia dẫn Diệp Thanh Hạm đi hát là Tôn Duệ lúc này cũng bước đi bên cạnh. Hai người vừa mới đánh cầu lông ở sân vận động, đang chuẩn bị đi tắm. Cô hỏi:
- Là ai điện thoại vậy? Xem bộ dạng của em rất vui.
- Không cần nói bừa, là Tăng Nghị đấy.
Diệp Thanh Hạm sắc mặt đỏ lên. Cô cảm thấy rất cao hứng, quên mất bên cạnh mình vẫn còn có người. Vừa rồi bộ dạng vui vẻ kia toàn bộ lọt vào mắt Tôn Duệ.
Tôn Duệ ánh mắt sáng ngời hỏi:
- Là tên tiểu quan liêu đấy à?
- Cái gì tiểu quan liêu? Thật khó nghe! Tăng Nghị chỉ là một bác sĩ.
Diệp Thanh Hạm lập tức chỉnh ngay:
- Em không phải đã nói với chị rồi sao? Bệnh của mẹ em chính là nhờ Tăng Nghị chữa khỏi.
- Chà, cũng không biết tính danh của tên tiểu quan liêu này là ai nói vậy ta?
Tôn Duệ liền trêu ghẹo.
Diệp Thanh Hạm mặt càng đỏ hơn. Lúc trước ngoại hiệu này vẫn là do cô hay gọi. Lập tức bước chân nhanh hơn nói:
- Không thèm nghe chị nói nữa. Em còn phải ra ngoài cổng đón Tăng Nghị đây.
- Chị cũng đi!
Tôn Duệ theo sát đằng sau:
- Đã lâu rồi không gặp tên tiểu quan liêu đó.
Diệp Thanh Hạm bắt đầu tức lên:
- Đã bảo cách xưng hô này thật khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422654/chuong-153-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.