Khang Đức Lairốt cuộc cũng được hưởng thụ đãi ngộ dành cho một cán bộ cấp sở. Cóngười chuẩn bị phòng ở, có người mở đường, có người mở thang máy. Saukhi vào phòng bệnh, dùng thuốc xong, Tăng Nghị vỗ nhẹ sau lưng ông tamột chút, Khang Đức Lai liền điên cuồng nôn mửa.
Ông ta nôn ra một thứ xanh xanh vàng vàng, hôi thối vô cùng, còn kèmtheo một mùi chua loét. Lý Thuận Long và Vương Húc Dân lúc này đang đứng trong phòng bệnh với vẻ mặt thân thiết bị cái mùi kia kích thích, lậptức cũng có cảm giác buồn nôn, liền khẩn trương che miệng, mong đi rangoài cho rồi.
Y tá liền dọn đi thứ dơ bẩn, sau đó mở thiết bị điều hòa. Chưa đến hai phút, trong phòng liền không còn mùi vị khó ngửi đó nữa.
Khang Đức Lai cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều. Dạ dày sau khi phun cáithứ đó ra, bụng không còn đau nữa. Mồ hôi trên mặt cũng không còn nhiều. Ông ta nhìn Tăng Nghị nói:
- Tiểu Tăng, lần này là nhờ cậu.
- Trưởng ban Khang quá khách sáo rồi. Tôi làm việc trong ngành y tế,phương diện này khẳng định hiểu biết hơn ngài. Tuy nhiên, Trưởng banKhang khỏe mạnh là được rồi.
Khang Đức Lai trong người khỏe hơn rất nhiều. Lúc trước ông ta còn tưởng rằng Tăng Nghị là vì nịnh bợ nên mới biểu lộ ra y thuật. Hiện tại vừathấy thì mới biết hoàn toàn không phải như vậy. Tăng Nghị là sư đệ củaViện trưởng bệnh viện Nhân dân tỉnh, khẳng định y thuật phải rất cao.Hơn nữa con người lại vô cùng khiêm tốn, kiên định.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-tich-ngu-y/2422589/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.