Mọi người trong lòng âm thầm kinh ngạc: Đây là hài tử nhà ai? Dám như thế nói với người nhà đương triều Thừa tướng? Nhìn trang phục hắn mặc, không giống là hài tử của nhà quyền quý a!
Minh Tử Hiên thì lại vui mừng không ngớt:
- Công tử, là ngươi!
Thiếu niên mỉm cười, hướng Minh Tử Hiên gật đầu.
Minh Thì Trữ thấy thiếu niên kia thần thái thanh sảng, không khỏi thầm nghĩ: "Thiếu niên này thực sự là tướng mạo đẹp đẽ!" Không khỏi khẽ hỏi nhi tử:
- Đây là công tử nhà ai?
- Cha, hắn chính là người vì tửu lâu đề danh: Ngân trang thiếu niên a!
Minh Thì Trữ nghe thấy, không khỏi kinh ngạc: Một người nhìn qua chỉ mười bốn mười lăm tuổi mà lại có thể nghĩ ra cái tên "Thính nguyệt lâu" ý cảnh tuyệt mỹ như vậy?
Minh Thì Trữ còn chưa cùng thiếu niên chào hỏi, Tạ Tỉnh đã mở miệng giận giữ nói:
- Ngươi! Tiểu tử dám mở miệng làm càn!
Nha hoàn đi bên người thiếu niên lúc này giương lên đôi chân mày liễu, muốn tiến lên cấp Tạ Tỉnh một bài học.
Thiếu niên thế nhưng lại nhẹ nhàng vung tay lên, tỏ ý nàng đừng nên xúc động, cũng không đáp lời Tạ Tỉnh, trực tiếp đến gần Hàn lâm Minh Thì Trữ, thản nhiên hỏi:
- Xin hỏi Minh đại nhân, quý phủ có phải hay không dưỡng cẩu? Tại hạ vừa mới tiến đến thì chợt nghe thấy tiếng sủa của cẩu, thực sự có chút hoảng hốt.
Minh Thì Trữ cười:
- Hàn lâm phủ cũng nuôi một con cẩu, nhưng Minh mỗ cũng không biết con cẩu này là từ đâu mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thuy-truong-thien-loan-hong-nhan/195872/chuong-2-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.