Trước đây, Chu Khuynh Vãn cũng rất ít khi giúp Lý Khí khẩu giao nếu như không muốn nói là không có lần nào làm tới cuối cùng.
Gian nan nuốt vào, nước mắt sinh lý đều chảy ra, Lý Khí không tưởng tượng được cậu khóc vào lúc này, không biết làm sao, liền rút ra. Khóe miệng Chu Khuynh Vãn kéo ra sợi chỉ bạc, Lý Khí nắm cằm cậu, liếm qua đôi môi.
"Không làm được thì đừng cậy mạnh." Lý Khí ôm lấy Chu Khuynh Vãn, đè cậu trên giường đảo vị trí, thân thể của bọn họ dính vào nhau, nhiệt độ trùng điệp. Chu Khuynh Vãn nằm nghiêng dưới thân anh, thân thể hơi cuộn tròn, xương sườn nhô lên toàn thân run rẩy.
Lý Khí cúi đầu hôn phía saulưng cậu, ôn nhu hôn giằng co một quãng thời gian rất dài, sau đó anh đứng dậy, cầm chai bôi trơn. Đổ vào lòng bàn tay, xoa nhiệt sau đó lướt qua mông Chu Khuynh Vãn.
Ngón tay xẹt qua cửa động, nhẹ nhàng thăm dò tiến vào, miệng thân dưới nhợt nhạt co rúm. Ngón tay ma sát, từ từ sinh ra nhiệt độ, Lý Khí ghé vào lỗ tai cậu nhẹ giọng hỏi: "Có chảy nước không đây?"
Chu Khuynh Vãn nhẫn nhịn cảm giác dị vật xâm chiếm, vì một câu nói của Lý Khí, tâm tư lập tức trở về một năm trước. Ở ký túc xá trên giường nhỏ, Lý Khí nằm ở trên người cậu, như thú hoang chiếm cứ con mồi của mình, tính khí thô to chôn ở trong cơ thể cậu mạnh mẽ đỉnh lộng. Cậu thật giống bị đóng ở trên giường, phía sau truyền đến tê dại, còn có Lý Khí cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thuan-thu/3923124/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.