34
"Không cần anh chăm sóc, anh ra ngoài đi, em muốn ngủ rồi." Tôi đẩy hắn.
Lôi kéo nhau thế nào mà trong chốc lát tôi đã bị hắn ấn xuống sofa.
"Anh thấy em bệnh không nhẹ đâu, sao anh có thể không chăm sóc em được chứ." Môi hắn áp xuống, gần như là dính vào mặt tôi nói câu này.
Hắn đưa tay ra áp tay tôi xuống: "Chăm sóc em, là nghĩa vụ của người bạn trai như anh."
Lại còn nghĩa vụ?
Hắn coi tôi là đứa trẻ lên ba chắc....
Tôi hối hận rồi, hối hận không đề cao cảnh giác, giờ thì tự đưa mình vào miệng cọp.
"Châu Quyện." Tôi thấp giọng gọi tên hắn.
"Hử?" Hắn đáp lại tôi, nhẹ nhàng hôn vào khóe môi tôi sau đó lại ngẩng đầu lên nhìn. "Mấy ngày không gặp, thứ nhỏ bé này thật khiến người ta nhớ phát điên."
Tôi!!!
Hắn đột nhiên nói mấy câu sến sẩm, khiến tôi suýt chút nữa quên cả chống cự.
"Châu Quyện, anh lí trí chút đi." Tôi ấm áp nhắc nhở hắn.
"Ừm, ba ngày không gặp rồi, em nói anh biết lí trí là cái gì, hửm? Hỏi em đó." Hắn lại hôn lên môi tôi một cái.
Động tác này quá mức dọa người rồi.
Tôi căng thẳng đến nỗi không thể hít thở, tim cũng đập loạn không kiểm soát được.
"Châu Quyện, nhớ đến chuyện mà anh đã đồng ý với em đi." Tôi không sợ chếc nhắc nhở, điên cuồng ám thị.
"...." Hắn không nói gì, chỉ dùng ánh mắt hung dữ nhìn tôi, dừng lại một hồi rồi mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thu-bat-quyen/2839936/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.