Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau, quả nhiên đúng như kỳ vọng của Thu Thiên, không đợi cô có hành động kế tiếp, Văn Hiên đã chủ động hoãn lại buổi "Liên hoan" này.

"Đúng là đứa bé ngoan!" Mẹ Giang ôm điện thoại cảm thán "Đã nói ăn bữa cơm không tới được thì thôi, còn nói hôm nào sẽ đến nhà nói xin lỗi với con." Đứa nhỏ Văn Hiên này khiến bà rất hài lòng.

Thu Thiên đáp qua loa một tiếng, không nhìn vẻ mặt như nhặt được bảo bối của mẹ cô, trực tiếp trở về phòng.

Vừa đóng cửa lại, bạn học Thu Thiên lập tức bật cười nhảy lên trên giường, kéo chiếc gối ôm tiểu Hùng bên cạnh vui vẻ lăn qua lăn lại.

Bởi vì tạm thời có chuyện cho nên không thể đi ăn cơm? Cô nhớ ngày hôm qua Thỏ Con hỏi Văn sư huynh ở trong nhóm QQ thì anh ta còn nói ngày nào cũng có thể lên trò chơi, bởi vì nghỉ nên không có chuyện gì để làm.

Nhưng mà trước khi anh ta logout, cô chủ động nhắn tin hỏi anh ta một câu.

"Văn sư huynh, khi nào ngươi lên trò chơi ta dẫn ngươi đi, mẹ ta nói muốn ta chiếu cố ngươi." Ý tứ là, ta không thể để cho ngươi bị. . . Nữ nhân đùa giỡn, vậy ta rất khó giao phó với mẹ thân yêu của ta.

Sau khi thốt ra lời này, Văn sư huynh trầm mặc mười giây sau đó lập tức ở trong nhóm QQ đổi lại lời: "Ta đột nhiên nhớ ra, hai ngày nay có chút việc, sợ rằng không lên trò chơi được."

Xem ra tất cả mọi người đều nhận định hắn bị trêu ghẹo rồi, hắn cũng không thể nói Thỏ Con lần này ra tay làm hắn bị oan? Hơn nữa nghe cuộc đối thoại giữa hai thiếu nữ, hình như bởi vì Thỏ Con ra tay, cho nên xảy ra trãnh cãi giữa các bang phái.

Văn mỗ bất đắc dĩ than thở, tình huống như thế, xem ra hắn bị người khác đùa giỡn là "Sự thật" không cách nào thay đổi được.

Bị người khác cho là hắn yếu hắn cũng mặc kệ, nhưng nếu Thu Thiên xem hắn thành nam nhân vô dụng, nhưng giải thích thế nào cũng không ổn lắm.

Không được, hắn phải tỉnh táo suy nghĩ lại một chút, suy nghĩ một biện pháp bổ cứu.

Thỏ Con tiếc hận, Thu Thiên thì lại vui vẻ khi việc thành dịu dàng vung khăn tay nhỏ: "Được được, không sao."

Chỉ thấy Văn sư huynh nhanh chóng 88, nhanh chóng logout.

Thu Thiên hoạt bát một cách dị thường ở trong nhóm QQ gửi liên tục mấy cái KISS.

Nói đến cũng kỳ quái, Văn Hiên chiều cao cũng khoảng 1m80, cũng không ẻo lả, tại sao lại bị Mị Song đùa giỡn?

Chẳng lẽ nội tâm của hắn bị công?

Thỏ Con lắc đầu: "Không phải như vậy đâu!" Theo nàng nói, là Văn Văn trai đẹp quá đơn thuần, cho nên đầu tiên Mị Song vừa ngoắc vừa hôn gió, cuối cùng lại cầu xin video, Văn Văn trai đẹp mới có thể yên lặng đứng nguyên chỗ. Trong nháy mắt nàng ấy nhớ tới cụm từ anh hùng cứu mĩ nhân, rồi lại nghĩ tới Đông Phương Bất Bại, càng muốn nổi danh như Từ Hi thái hậu, còn có dì Võ rất nhiều nam sủng, vì vậy lần đầu tiên ở trò chơi nàng PK một nhân vật không phải là quái vật.

"Dì Võ là ai ?" Trong nhất thời Thu Thiên không kịp phản ứng.

Thỏ Con vẻ mặt thất bại nhìn Thu Thiên, kiên nhẫn giải thích cho nàng: "Võ Tắc Thiên."

Trên trán Thu Thiên trong nháy mắt hiện ra ba vạch đen |||

Thỏ Con này. . .

Thu Thiên không khỏi thương tiếc thay Văn sư huynh, Văn sư huynh, ngươi còn có thể kiên trì trong trò chơi này bao lâu đây?

Còn có, Thiên chúa nhân từ ~ xin tha thứ cho sự vui vẻ của nàng.

Không ngờ, ngày hôm qua nàng mới vừa vui vẻ xong, hôm nay đã nghe thấy một tin.

Thu Thiên buông tay Tiểu Hùng trong tay ra, chỉnh sửa lại đám lông của nó bị nàng bóp loạn, vừa hát vừa mở máy tính ra.

Vừa mới đăng nhập vào trò chơi, đã nhìn thấy trên kênh thế giới, mấy chữ La Hán Đường và Tử Thần thường xuyên xuất hiện.

Chẳng lẽ lại xảy ra chuyện gì? Thu Thiên vội vàng chuyên tâm nhìn kênh thế giới.

Thì ra là, về chuyện bang kết minh cùng Lưu Quang, chuẩn bị bang chiến với Tử Thần.

Hai đại bang phái đối lập, tất nhiên sẽ có rất nhiều người chú ý.

Hơn nữa hai đại bang có rất nhiều nhân vật lớn, hơn nữa giữa bọn họ lại có nhiều chuyện phức tạp rối rắm, quả thật muốn làm cho người ta không chú ý cũng khó khăn.

Kênh thế giới đã vắng lặng rất lâu rồi, nếu không phải là kêu gọi người đi phó bản, thì chính là quảng cáo bán một số đồ, thật sự không có ý nghĩa gì.

Hôm nay rốt cuộc cũng có một chuyện để bọn họ bát quái, quần chúng yêu thích hài hòa làm sao có thể bỏ qua đây?

Chíp bông: "Tử Thần rốt cuộc muốn cùng La Hán Đường chiến một trận lớn rồi !" ( Trạng thái kích động! )

Một lão thủ com lê: "Cái gì kia, đoán chừng đám Tử Thần kia ngán sống rồi." (cười bỉ ổi. )

Bạo ngươi Cúc Hoa mở: "Ta dùng tinh thần của ta ủng hộ La Hán Đường và bang Lưu Quang!"

Đại ca không bị cản trở: "tinh thần Cúc Hoa? Là cái gì?"

♀ ta là gia môn ♀: "Không bị cản trở, ngươi châm chọc người ta hả, tên Cúc Hoa kia viết rất rõ ràng mà!" Bạo ngươi Cúc Hoa mở, mở Cúc Hoa ra! Còn có thể là cái gì?

Đại ca không bị cản trở bừng tỉnh hiểu ra: "Mở à mở ra, đó chính là tàn phế."

Đẹp trai phải nhường tên: "Ngươid Cúc Hoa Tàn rồi vậy?"

Lúc này mọi người trăm miệng đánh ra: "Tử thần Cúc Hoa!"

Một lão thủ com lê, rất đúng lúc phun ra một câu: "Cúc Hoa Tàn, đầy đất tổn thương, nụ cười ai đã úa vàng ~~~"

"Phốc ——–!" Thu Thiên phì cười.

Tiểu Ninh Ninh: "Nói đến chuyện này tại sao Tử Thần lại muốn đánh lén người khác vậy?"

Ca chơi chính là tịch mịch: "Ninh muội, đồ bỏ đi đánh lén người khác không cần lý do."

Tiêu Sái: "Đúng vậy đúng vậy!"

Tiểu lao: "Yếu ớt giơ tay, ta cũng từng bị đánh lén."

Hoa -3- người: "Không phải chứ? Tù Lao ngươi cũng bị chúng luân sao."

羙 尐 nàng: "Ngay đến cả người thuần khiết tiểu chính thái như tiểu Lao, cũng bị Tử Thần luân đó, đúng thật là quá vô liên sỉ mà. . . Người ta ủng hộ La Hán Đường và bang Lưu Quang!"

Mấy người chơi thường bị đánh lén rối rít ngoi lên: "Tử Thần SB(Ngu lắm)! Tử Thần SB! Tử Thần SB! ( bởi vì phát ngôn loạn nên bị cấm nói )"

Sáu lượng cá viên: "Ta chưa bị bọn chúng đánh lên, nhưng ta ghét Tử Thần!"

Năm lượng mì chay: "Người ở trên SB rốt cuộc cũng có một lần nói tiếng người."

Cá viên và Mì chay là oan gia ở trong trò chơi luôn cãi vã nhau, nhưng lại rất chán ghét Tử Thần, hai người cuối cũng có một lần đồng lòng, có thể thấy được nhân phẩm của Bang Tử Thần kém đến mức nào.

----

Trong nháy mắt, tất cả mọi người đều lên tiếng muốn trừng phạt bang Tử Thần.

Thu Thiên cảm thấy vui vẻ, điều này chứng tỏ dư luận của quần chúng nghiêng về phía bọn họ.

Mặc dù trong trò chơi người chơi rất ích kỷ, nhưng đại đa số mọi người đều phân rõ thiện ác.

Nhưng mà, Tử Thần bị quần chúng thế giới nghị luận như thế, cũng chẳng dám thở mạnh, có chút ngoài ý muốn!

Thật ra thì không chỉ có Thu Thiên nghĩ như vậy, trước rất nhiều người không chọc nổi Tử Thần đều không dám chọc cũng không dám đứng bên cạnh để xem .

Nhưng bây giờ, nếu La Hán Đường đã ra mặt, vậy còn không mắng đôi câu để giảm sự tức giận bị dồn nén lâu trong lòng?

Càng mắng càng dâng trào cảm xúc, càng mắng càng có cảm giác.

"Người của bang Tử thần sợ rồi sao? Cũng không dám ra ngoài!"

"Vậy con phải nói? Cúc Hoa tàn, làm sao dám ra ngoài?"

"Chậc chậc, Tử Thần, lão tử đã sớm nhìn các ngươi không vừa mắt rồi!"

"Ủng hộ La Hán Đường đánh Tử Thần! Tốt nhất là đem bọn chúng đuổi ra khỏi trò chơi!"

Trên thế giới người người mắng thoải mái, dù sao cuối cùng bọn họ không cần tham dự vào vòng chiến này, nhưng Tử Thần bị lên tiếng phê phán như vậy, làm sao có thể thành thật cho đến lúc tiến hành bang chiến?

Sợ là sợ, còn chưa bang chiến, Tử Thần đã suy nghĩ ra chủ ý xấu gì rồi .

Thu Thiên suy nghĩ rất chính xác, bởi vì trong một góc nào đó của bản đổ Xích Long tóe lửa tức giận rống lên.

"Ta CAO! Ta XX cả nhà bọn chúng"

Người hầu của hắn lập tức trấn an: "Bang chủ, ngươi đừng tức giận! La Hán Đường chỉ làm đám chim nhỏ! Chờ chúng ta chiêu mộ đủ người rồi, chúng ta còn sợ bọn họ nữa sao?"

Một người hầu khác vội phụ họa: "Đúng vậy! Lão đại! Mị tỷ nói nàng có thể nói người trong bang nàng kết minh với bang chúng ta!"

La Hán Đường kết minh, bọn họ cũng có thể kết minh. Hơn nữa, như vậy còn có thể thỏa mãn được tâm nguyện của lão đại, lão đại không phải vẫn luôn có ý với Mị Song tỷ đó sao?

"Mị Song nói nàng giúp ta?" Xích Long sững sờ, ngược lại hắn không ngờ, mỗi lần hắn đi đánh lén người của La Hán Đường bị đuổi giết cũng không thấy nàng nói cái gì, tại sao lần nay lại chủ động như vậy?

"Đúng vậy Đúng vậy, nữ nhân đó, luôn nghĩ một đằng nói một lẽo ."

"Đúng vậy! Bang chủ người anh dũng uy mãnh như vậy, khẳng định trong lòng Mị tỷ đã cảm động rồi."

Lão đại vì nàng mà chọc giận Tây Hồ, nàng còn không vội vàng lấy thân báo đáp?

Xích Long nheo cặp mắt lại, đột nhiên cười rất bỉ ổi.

Nếu như ngay cả Mị Song cũng đột nhiên thay đổi thái độ, thì có phải tuyệt thế mỹ nữ kia ở trong La Hán Đường cũng khắc sâu ấn tượng đối với hắn rồi không?

Cố gắng ưỡn ngực lên, ánh mắt Xích Long liếc sang bên cạnh, nhìn đám thủ hạ a dua nịnh hót xung quanh hắn: "Ta làm cho người ta có cảm giác anh dũng uy mãnh sao?”

Mọi người nịnh bợ gật đầu, lão đại, ngươi rất mạnh!

Đúng vậy đúng vậy! Cả tên đại cường hào Long Hữu Ngân cũng không sánh nổi ngươi, hắn quá tục, ngươi có khí chất!

Hơn nữa ngươi rất đàn ông! Nói giết người liền giết người, tuyệt đối sẽ không không giết! có khí phách!

Trong tiếng ca ngợi ngất trời của đám người hầu, lông mày Xích Long khẽ nhếch lên, cười đắc ý.

Vậy thì tốt, hắn nhất định sẽ đem đám người La Hán Đường giết chết! Hơn cái tên Tây Hồ đó, hãy chờ lão tử tới giết chết ngươi đi.

Sau đó hắn có thể thừa dịp liên mình cùng bang hội Mị Song lần này, đem Mị Song làm xomh, sau đó sẽ một cước đá văng nàng! Đi đi cô gái đẹp kia để nàng ta cung phụng hắn.

A ha ha ha ha ha ha ha!

Thu Thiên đột nhiên có cảm giác rét lạnh, vội vàng đến trước tủ treo quần áo chuẩn bị lấy một chiếc áo khoác để mặc thêm.

Mùa đông này, khiến người ta có cảm giác không thoải mái một chút nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.