Văn Hiên từ dưới đất đứng dậy, ngây ngô nhìn màn hình một lúc lâu, lúc này mới lúng túng cười, trả lời Thu Thiên là không có việc gì. 
Văn Hiên sờ sờ da đầu tê dại, kỳ quái, vừa rồi hắn cảm thấy ngọc phiến thư sinh nho nhã kia, ánh mắt lúc hắn mỉm cười rất giống tên họ Kỷ nào đó! 
Chẳng lẽ, do hắn bị người nọ đè ép quá lâu, cho nên cứ nhìn thấy từ trường lớn một chút sẽ nhớ đến hắn? thậm chí ngay cả biểu cảm của nhân vật trong trò chơi, đều khiến mình chấn động đến mức té ghế, thật rối rắm. 
Tây Hồ chậm rãi đi xung quanh nam tử áo trắng một vòng, xoay người nhìn về phía Thu Thiên. 
"Nơi này có ta là được rồi, ta dẫn hắn tăng mấy cấp rồi chúng ta lại tiếp tục đi làm nhiệm vụ." Nói xong, còn ngửa đầu nghiêm túc suy tư một chút. 
Văn Hiên dĩ nhiên không muốn để Tây Hồ mang, bản thân là một người chơi nam còn tìm nam nhân mang, tâm lý không thể nào chấp nhận được. hơn nữa hắn chỉ mượn cơ hội này để được gần gũi hơn với Thu Thiên mà thôi. 
Vì vậy Bạch Y Kiếm Khách nhanh chóng lui về phía sau mấy bước, dùng sức khoát tay: "Không cần, tự ta cũng có thể làm được. Các ngươi có việc thì đi làm trước đi." 
Tây Hồ nhíu mày, một biểu cảm đạt được ý muốn nhanh chóng xẹt qua trong ánh mắt. 
"Ngươi đã kiên trì như vậy, thì ta và Thu Thiên sẽ đi làm nhiệm vụ." 
Thu Thiên nhìn Tây Hồ, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thien-mau-den-day/2082589/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.