Thu Thiên đối diện với màn hình bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng khóe miệng rõ ràng lại mang theo nụ cười. 
Một cô gái như mình từ lúc nào lại để lộ tình cảm ra ngoài như vậy rồi chứ? Hơn nữa, Núi Xích Hà có gì tốt mà buồn cười? 
Mẹ Giang thản nhiên càm di động quơ quơ về phía cô: "Nha đầu, gì Lâm, con đi xuống đó giúp mẹ lấy đồ đi." 
Dì Lâm? Trong đầu Thu Thiên nhanh chóng tìm kiếm dòng họ này, chẳng lẽ là gì ngày đó gặp tại quán ăn Quảng Đông Tam Hoàn kia à? 
Mẹ Giang vừa lật chuyển danh bạ vừa nói: "Mẹ đưa số di động cho con, conbây giờ thay đồ rồi đi ra ngoài, địa điểm chúng ta cũng giúp con hẹntrước rồi, ở Pizza Hut Tây Đan." 
Thu Thiên đang muốn cầm lấy điện thoại chuẩn bị lưu lại số gì Lâm, nhưng sau khi nghe mẹ mình nói câunói kia xong, ngón tay đột nhiên dừng lại. 
"Mẹ, mẹ rốt cuộc muốn con đi gặp ai?" Tại sao cô cảm thấy có mùi vị của âm mưu đâu đây. 
Mẹ Giang đột nhiên dịu dàng cười một tiếng, vô cùng hiền lành: "Đươngnhiên chính là dì Lâm rồi" dừng một chút, tiếp tục nói “Con trai của gìấy anh Văn của con ấy! Hôm đó không phải hai đứa còn bí mật tâm sự trong tiểu hoa viên sao!” 
Bí mật tâm sự. . . . . . 
Thu Thiênnhíu mày: "Mẹ không phải muốn con đi lấy đồ giúp mẹ à?" Hơn nữa, mà bímật tâm sự gì chứ, rõ ràng là hai người bọn họ cố ý muốn bọn họ đi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thien-mau-den-day/2082585/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.