Tại sao anh lại có lối suy nghĩ bất ngờ đến mức khiến cô cảm thấy không thể tưởng tượng nổi? 
Thu Thiên giận dữ thầm nghĩ: được rồi, cô thừa nhận, hiện tại cô khôngthể làm gì với anh ta, nhưng chỉ là tạm thời. . . Tạm thời. . . 
So với nội tâm rối rắm của cô, Tây Hồ ở bên cạnh cực kỳ thảnh thơi, anh không kiềm chế được, từ từ chạy nhanh hơn, lại bay lên. 
Chạy ra khỏi bình nguyên, xuyên qua sơn cốc thanh u, vào sâu trong rừng trúc, cây cối rậm rạp…. 
Thu Thiên lúc đầu không phát hiện ra có điều gì không ổn, nhưng càngnghĩ càng thấy lạ, anh đi về hướng này, hình như là…. Đường trở vềthành?! 
Nhớ nên người nào đó nói muốn cho mọi người nhìn, trong lòng không nhịn được run lên. 
Tiêu sái cùng Thanh Sơn Bạch Lang còn đang công kích lẫn nhau, haingười thật sự xuất ra vũ khí của mình, một người dùng sức sử dụng quạt,một người cầm kiếm vung lên. 
Nhưng mà hai người này, vừa bay lên vừa đánh nhau, ánh sáng màu trắng và lam nhanh chóng vụt qua, nhưng căn bản không gây ra bao nhiêu thươngtổn cho 
đối phương. 
Những người khác ở bên cạnh tiếp tục vừa nói vừa cười, dường như haingười này đánh nhau là điều không quan trọng, trong đó có một thanh samcòn thảnh thơi phe phẩy cây quạt, thưởng thức cảnh nam nam tranh đấutrước mắt. 
Đột nhiên, một đạo ánh sáng màu tím chen vào giữa hai bóng lam và thắngđang dây dưa với nhau, tới nông tới sâu, lại từ sâu tới cạn. 
Mơ hồ cò thể thấy một thiếu nữ áo tím vũ động 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-thien-mau-den-day/127902/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.