Sở Tử Ngọc đến sảnh chính ở tầng trệt, có người biết hắn nên chen tới làm quen, "Sở thiếu cũng tới xem náo nhiệt à."
Sở Tử Ngọc không nhận ra người này nhưng cũng chẳng ngăn cản hắn nghe ngóng tin tức. "Ai đang chơi vậy?"
Người này nói Phùng Tri Nhàn và Yến Hạc Thanh đặt cược, còn cười hết sức mờ ám.
"Tiểu Phùng công tử để ý cậu ấy lâu rồi, thể nào đêm nay cũng được toại nguyện thôi."
Nhìn Yến Hạc Thanh giữa đám người, Sở Tử Ngọc thấy hơi đáng tiếc, không có hứng thú xem náo nhiệt nữa mà lên lầu lại.
"Sư phụ Tiểu Yến tốt vậy mà." Sở Tử Ngọc thở dài. "Không phải người cùng một đường với bọn họ, đúng là cải trắng ngon bị heo ủi mất rồi."
Tạ Quân Kiệt vui vẻ. "Không ngờ cậu còn biết thương hương tiếc ngọc cơ đấy."
Sở Tử Ngọc không để ý lời trêu chọc của hắn, vẻ mặt đăm chiêu, "Tớ chỉ cảm thấy......" Hắn bưng rượu lên nhấp một hớp rồi bỏ lửng câu nói.
Nãy giờ Lục Lẫm không nói gì mà chỉ im lặng nhìn xuống đại sảnh.
Bóng người lắc lư, dáng đứng của thiếu niên thẳng tắp, mặc cho ánh đèn màu rực rỡ chiếu vào người mình. Cậu vẫn như lần trước, lạc lõng với mọi thứ xung quanh.
Cậu không thích hợp xuất hiện ở quán bar.
Tạ Quân Kiệt trở lại ghế sofa, thấy Lục Lẫm còn đứng bên cửa sổ thì thốt lên, "Lão Lục?"
Lục Lẫm không trả lời.
Lúc này dưới lầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thu-the-than-thuc-tinh-roi/2827466/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.